Trở về mạt thế cưới hắc đế giành lấy không gian của anh - Chương 59

Cập nhật lúc: 2025-11-01 05:36:27
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KhLOjpTda

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thời gian cứ như từng ngày trôi qua, Trần Tử Lăng ở trong gian suốt vài tháng.

 

Bụng cô hiện giờ lớn đến mức thể tùy tiện , dù cô cũng đang m.a.n.g t.h.a.i ba. Ngày dự sinh càng lúc càng gần, mà cô vẫn thể ngoài, trong lòng dần dần sinh tuyệt vọng.

 

Bất đắc dĩ, cô chỉ thể đến khu vực sương trắng để chờ đợi.

Chỉ là cô , ở nơi đó quá lâu liệu gây hại cho bọn nhỏ .

 

Vì thế, mỗi đó, cô chỉ dám ở trong một lúc ngoài. Ăn uống, nghỉ ngơi xong, cô mới trong sương trắng, ít nhất còn thể đảm bảo dinh dưỡng cho các con.

 

Ngày sinh sắp đến gần, cô bắt đầu chuẩn thứ cần thiết cho ba đứa nhỏ: quần áo, chăn, tã, sữa bột, cả kéo cắt rốn… Mọi thứ đều sắp xếp cẩn thận.

 

“Các con, chuẩn xong hết . Các con nhất định bình an mà đến với thế giới .”

Cô nhẹ nhàng vuốt bụng, giọng dịu dàng nhưng chứa đầy lo lắng.

 

Cho dù trong lòng sợ hãi đến , cô vẫn đối mặt với hiện thực.

Ở trong sương trắng càng lâu, cô càng cảm thấy sợ hãi. Dù , mỗi cảm nhận ba đứa nhỏ vẫn còn động đậy trong bụng, cô thấy yên tâm phần nào.

 

 

---

 

Bên ngoài, Mặc Diễm tìm suốt một ngày trời mà vẫn thấy .

Anh gọi bộ Long Nhất, Long Nhị, Long Tam tập hợp .

 

“Thật xác định phu nhân rời khỏi khu vực ?”

 

“Hồi chủ tử, kiểm tra bộ. Từ lúc phu nhân lên xe, camera giám sát đều bỏ sót một góc nào, kể cả hệ thống ngầm. Không bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy phu nhân rời .”

 

Long Tam báo cáo, đồng thời đưa bộ dữ liệu và video giám sát cho xem.

 

Bọn họ giăng thiên la địa võng, trời đất đều kiểm soát, thế nhưng vẫn chút dấu vết nào.

Nghe , Mặc Diễm càng thêm bất an.

 

Anh thể tưởng tượng nổi Trần Tử Lăng . Cô mang thai, nếu xảy chuyện gì thì .

 

“Tiếp tục tìm. Mở rộng phạm vi, dùng cách cũng tìm .”

 

Giọng trầm lạnh, mang theo uy nghiêm khiến khác dám trái lệnh.

Mọi lập tức tản , tiếp tục tìm kiếm.

 

Trong xe, Mặc Diễm tới lui, đầu óc rối loạn. Anh hối hận vì khi quá nóng nảy, nếu bình tĩnh hơn, lẽ chuyện xảy .

Nghĩ đến việc cô còn đang mang thai, lòng nhói lên đau đớn.

 

Anh còn quan tâm đến ngọc trụy gian gì nữa, giờ đây chỉ phụ nữ và những đứa nhỏ bình an trở về.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-mat-the-cuoi-hac-de-gianh-lay-khong-gian-cua-anh/chuong-59.html.]

Thời gian trôi qua từng phút, càng thêm lo lắng. Hệ thống của xe kiểm tra hết đến khác, vẫn dấu vết nào.

 

Chiếc xe từ vật liệu nhất, thể tự hư hại. Và cũng chắc chắn Trần Tử Lăng chỉ là bình thường, năng lực đặc biệt nào.

 

Anh đợi đến tận rạng sáng vẫn tin tức.

 

“Chủ tử, ngài nên ăn chút gì . Cứ như sẽ chịu nổi.” Long Nhất mang đồ ăn đến.

 

“Lấy cho vài chai rượu.”

 

Không lâu , một chai rượu uống cạn.

 

“Trần Tử Lăng, cầu xin em, mau . Chỉ cần em và con bình an, ngọc trụy gian gì đó đều để em giữ, cần nữa.”

 

Giọng khàn khàn, ánh mắt đỏ ngầu.

 

Cùng lúc đó, Trần Tử Lăng từ trong sương trắng bước . Cơn đau dữ dội ập đến, bụng cô co rút mạnh. Cô , bọn nhỏ sắp chào đời. cô vẫn nhốt ở đây, thể nhận sự giúp đỡ nào từ bên ngoài.

 

“Mặc Diễm, nếu và con chuyện gì, quỷ cũng tha cho ngươi.”

 

Cô nghiến răng, tức sợ.

 

Ngay lúc , cô bỗng cảm thấy gian d.a.o động, cả ném ngoài, rơi mạnh xuống ghế sofa trong xe.

 

“A, Mặc Diễm, đừng thu gian nữa. Nếu , và con sẽ hại c.h.ế.t mất.”

 

Cô hét lên khi nhận trở trong xe, lo sợ điều điên rồ.

Kiếp tận mắt thấy con nuốt sống, đời cô tuyệt đối để bi kịch lặp .

 

Mặc Diễm thấy giọng cô liền . Anh sững sờ khi thấy Trần Tử Lăng sofa, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi đầm đìa, bụng lớn đến mức kinh hãi, giữa hai chân còn vết m.á.u đỏ sẫm.

 

Anh trừng mắt, tim như ai đó bóp nghẹt. Trong khoảnh khắc , mới thật sự bừng tỉnh.

 

Anh lao đến bên cô, giọng run rẩy.

“Trần Tử Lăng, em cố gắng lên. Anh đưa em đến bệnh viện ngay. Anh sẽ để em và con xảy chuyện.”

 

Tay run lên, chạm cô nhưng dám.

 

, trong cơn đau vẫn c.ắ.n răng mắng:

“Tất cả là của . Nếu và con chuyện gì, c.h.ế.t cũng tha cho .”

 

Mặc Diễm cúi đầu, giọng nghẹn ngào.

“Là sai, . Xin em, đừng nữa, sẽ đưa em ngay.”

 

Trong đầu rối loạn. Anh hiểu cô biến mất thế nào, xuất hiện , tại chỉ một ngày mà bụng cô to đến mức . lúc , hỏi gì nữa, chỉ cầu cho con cô bình an.

Loading...