Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô thu hoạch rau theo mùa đồng và gieo một nữa. Trong kho nhà tranh hiện tại, thứ đều sắp xếp ngăn nắp: mì gạo, bông, ngô, củ cải, rau xanh… Mỗi loại chất thành một ngọn núi nhỏ.
Trong mắt Cố Nguyệt Hoài, kho lương thực quý giá kém gì một kho vàng. Sau khi làm xong công việc, cô bắt đầu chạy bộ quanh nhà tranh, đây thành thói quen của cô.
Khi khỏi gian Tu Di, thấy Yến Thiếu Đường ngủ say, Cố Nguyệt Hoài nhẹ nhàng chạm khuôn mặt nhỏ nhắn, trắng trẻo của cô bé. Cô đếm từng ngày trong lòng, chỉ hận ngày đến đến thật nhanh , đồng thời cũng tò mò sẽ phản ứng như thế nào khi gặp Yến Thiếu Đường ở đây .
Cô nhớ đến Yến Thiếu Ngu đời , khóe miệng cong lên, trong lòng ấm áp và dễ chịu.
Tại thủ đô, Vương Huệ tan tầm trở về khu nhà, ghế sofa lâu mà nhúc nhích. Bà nhíu mày, suy nghĩ về những tin tức mới nhận từ phía đồn cảnh sát. Thành phố Chu Lan, kẻ bắt cóc , Yến Thiếu Đường, vị hôn thê… Tất cả những sự kiện liên kết thành một câu chuyện, rằng Yến Thiếu Đường đang ở thành phố Chu Lan và còn vị hôn thê của Yến Thiếu Ngu cứu giúp.
Vị hôn thê? Bà Yến Thiếu Ngu vị hôn thê?
những điều đó quan trọng, quan trọng là liệu bà nên chuyện cho Yến Thiếu Ngu ? Một khi , liệu rời thủ đô sớm để đến thành phố Chu Lan ?
Chắc chắn !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/416.html.]
Mặc dù Yến Thiếu Đường chỉ là một đứa trẻ ngốc nghếch, nhưng cô bé là con gái tuổi già của Kỷ Thanh và Yến Thú Chi, vì các chị coi trọng. Nếu tin tức rò rỉ, chắc chắn Yến Thiếu Ngu sẽ lên đường đến đó tìm em gái ngay .
hiện tại, phía đang đối phó với . Nếu rời sớm, chẳng ...
Bà tuyệt đối thể tiết lộ, nếu , một khi kế hoạch phía thất bại, bộ trách nhiệm chắc chắn sẽ đổ lên đầu Tống gia bọn họ!
Vương Huệ cau mày. Đột nhiên, ngoài cửa vang lên tiếng mở cửa. Bà vội vàng che giấu sự lo lắng mặt, đó là vẻ bình tĩnh nhẹ nhàng thường ngày và dậy về phía Tống Kim An, đang kéo thể mệt mỏi trở về.
Bà khẽ hỏi:
"Kim An, con về ? Sao hôm nay muộn như ?"
Nga
"Mẹ?" Tống Kim An gọi lớn, đó giật giật cánh tay .
"À, con tìm Thiếu Đường."