Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh hề rằng Cố Nguyệt Hoài thể rực rỡ như ... Đôi gò má của cô trắng nõn, ánh sáng chiều tà hắt lên cô như một tấm gương phản chiếu, tạo một cảm giác huyền bí. Khi gần, đôi mắt mèo của cô linh động và sáng như lưu ly, khiến ai cũng chìm đắm trong đó.
Tất cả đường nét khuôn mặt cô đều tuyệt , từ chiếc mũi thanh tú đến đôi môi đỏ mọng như quả đào, vô cùng tinh xảo. Dù hình cô mập hơn một chút so với các cô gái khác, nhưng vẫn thanh thoát, hề vẻ cồng kềnh. Cô giống như nữa, và dù ai cô cũng sẽ thốt lên "Cô gái xinh !"
Cố Nguyệt Hoài để ý đến Trần Nguyệt Thăng mà chỉ Lý Siêu Anh, đang chăm chú . Cô nhếch môi, giọng điệu chút hài lòng: " Lý tẩu tử, chị và đội trưởng Trần đang làm gì ?"
Nga
Lý Siêu Anh Cố Nguyệt Hoài từ đầu đến chân một lúc lâu, cuối cùng mới nhận cô. Tâm trạng của cô chợt trở nên phức tạp và đầy tức giận, ngờ gặp mắt nhất trong đại đội, Cố Nguyệt Hoài. Ai mà sự si mê của cô dành cho Trần Nguyệt Thăng, hận thể gả cho ?
Nếu là khác, cô còn nghĩ dính lấy Trần Nguyệt Thăng, mượn cơ hội để lan truyền tản một vài lời đồn vớ vẩn thật thật giả giả làm Trần Nguyệt Thăng miệng nhưng thể rõ . đến là Cố Nguyệt Hoài… Cố Nguyệt Hoài vì thấy cô dính lên Trần Nguyệt Thăng mà xông hung hăng đánh cô một trận xem như là đủ khách khí , thể tiếp tục để lôi lôi kéo kéo với Trần Nguyệt Thăng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/261.html.]
Lý Siêu Anh liếc Cố Nguyệt Hoài đen đủi với vẻ mặt tức giận, nhưng cuối cùng lời nào, chỉ hầm hầm xoay vặn eo rời .
Cố Nguyệt Hoài Lý Siêu Anh rời một lúc, mới Trần Nguyệt Thăng, giọng điệu trào phúng: “Điền Tĩnh mấy ngày nay ở đại đội, kiềm chế ? Anh để mắt đến góa phụ Lý ? Trần Nguyệt Thăng, thật sự đánh giá cao đấy.”
Khóe miệng của Trần Nguyệt Thăng mím chặt , vẻ mặt lúc còn ngạc nhiên sự đổi của Cố Nguyệt Hoài nhanh chóng trở nên tối sầm .
Anh gân cổ lên, tức giận : “Cô đừng linh tinh. Tôi và cô thể thế nào chứ? Hôm nay cô đến đây chỉ vì công cụ nông nghiệp chia hợp lý, nên đến phàn nàn với , cô đừng lời đồn mà suy diễn lung tung!”
Cố Nguyệt Hoài vẻ mặt ' chắc là tin ' nhạo, cố tình kéo dài âm điệu : “ Ồ…”