Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Trở về cùng gia bạo tra nam lãnh chứng trước một ngày - 2289

Cập nhật lúc: 2025-06-24 04:18:02
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sử Uyển Đình chậm rãi tựa lưng gối, động tác nhàn nhã. Cô nghiêng đầu, khóe môi cong nhẹ, giọng dịu dàng, mềm mỏng nhưng mang theo một tia kiêu ngạo ẩn vẻ nhu hòa:"Cha, cha đang nghĩ gì ? Cha bảo mua cháo cho con ? Con ăn cháo gạo kê hoa quế."

Sử Kính Tùng như chợt bừng tỉnh từ cơn mê. Nghe đến mấy chữ “cháo gạo kê hoa quế”, ánh mắt ông chợt dịu xuống, căng thẳng giữa chân mày cũng chậm rãi tan .

Con gái ông thích ăn nhất chính là cháo gạo kê hoa quế. Ở Phong thị Hoài Hải, loại cháo phổ biến, ngoài ít ai đến, càng dễ gọi đúng tên như . Nếu thể rành rọt như thế… chẳng chính là Uyển Đình ?

Sử Kính Tùng bỗng thấy n.g.ự.c thắt , dâng trào một cơn hối hận đến chua xót.

Ông mà từng nghi ngờ con gái .

Chỉ cần nó còn sống, còn mở mắt ông, còn gọi ông một tiếng “cha” — thì ông còn mong gì hơn nữa?

Nghĩ đến đây, ông bật xòa, giọng dịu , đầy vẻ dỗ dành:

“Tiểu Sách ngoài lấy . Cậu con thích gì. Có điều điều kiện trong quân khu hạn, chắc cháo nấu với mật hoa quế như con thường ăn . Lần con lên thăm, cha sẽ bảo bà mang theo ít mật hoa quế, để tự tay nấu cho con bát cháo con thích nhất, ?”

Sử Uyển Đình bĩu môi, rõ ràng chút lòng, nhưng cuối cùng cũng chỉ chau mày gật đầu, miễn cưỡng :

“Vậy cũng .”

Sử Uyển Đình khẽ bĩu môi, biểu cảm lộ rõ vẻ hài lòng, nhưng rốt cuộc cũng chỉ chau mày gật đầu, miễn cưỡng đáp:

“Vậy… cũng .”

Nga

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/2289.html.]

Sử Kính Tùng biểu cảm đó, động tác nhỏ — cái cách nhíu mày, bĩu môi — giống hệt như hồi con bé còn nhỏ. Trong lòng ông càng lúc càng tin tưởng, càng thêm chắc chắn: đây đúng là con gái .

Có điều, nghĩ đến những lời con gái , trong lòng ông vẫn là chút lo lắng. Ông trầm mặc một lát, xuống mép giường, nghiêm giọng nhưng vẫn chú ý cho quá nặng nề:

“Uyển Đình , Yến thiếu tá kết hôn. Chúng nhà quân nhân, lời việc làm đều giữ nguyên tắc. Không thể để vướng những chuyện thị phi, dây dưa rõ ràng, dù chỉ trong tư tưởng. Cha phủ nhận trẻ tuổi xuất sắc, nhưng chỉ như thế thôi thì đủ. Cậu thích hợp với con, thể mang đến cho con một cuộc sống yên , con hiểu ?”

Giọng phần khẩn thiết, bởi ông quá hiểu tính con gái : từ nhỏ nâng như nâng trứng, nấy, thêm tính khí cố chấp, chỉ cần động tâm là nhất định đầu.

Huống chi, Yến thiếu tá còn là một chỉ bản lĩnh ưu tú, mà diện mạo còn xuất sắc. Một như đối với một thiếu nữ mới lớn, trải sự đời chính là một sức hút cực lớn.

Cho nên, cũng chính vì , mà ông càng thêm lo lắng.

Không đến chuyện tình huống hiện tại của Yến gia rối rắm như một cuộn chỉ bông, chỉ riêng việc vợ của Yến Thiếu Ngu là Cố quân y, một con gái trẻ tuổi bằng bản lĩnh của bản mà trở thành quân y, còn đích thủ trưởng Từ phê duyệt, thể ở tuyến đầu lập chiến công thăng quân hàm, tính tình thì  trọng, cao ngạo, trong tình huống cấp bách cũng nóng nảy, bình tĩnh xử lý, thể là một nhân vật đơn giản ?

Thấy con gái vẫn im lặng, ông nhẫn nại thêm: “Sau mấy lời như , con cũng đừng tùy tiện nữa. Thiên hạ lắm miệng, một câu một câu thể dẫn đến phiền toái đáng . "

Hai vợ chồng họ cấp quan tâm, trong quân khu cũng chút tiếng vang , nên vì mấy lời vô ý mà gây hiểu lầm bất hòa, đắc tội họ.

Sử Uyển Đình chẳng buồn đáp. Cô chỉ cúi đầu, chăm chú đầu ngón tay . Lớp phấn hồng mỏng phủ móng tay bắt ánh sáng nhàn nhạt, khiến trong mắt cô thoáng hiện một tia thích thú giống như đứa trẻ đầu chạm món đồ chơi tinh xảo.

Sự lơ đãng đơn thuần là giận dỗi bướng bỉnh, mà như thể… những lời ông chẳng liên quan gì đến cô .

Sử Kính Tùng dáng vẻ , trong lòng buồn bực chùng xuống. Ông , con gái ông bắt đầu nổi tính ương ngạnh.

Ông khẽ thở dài, lúc thêm gì con gái cũng tai, cuối cùng cũng chỉ đành im lặng, thêm nữa.

Loading...