Thân ở hàng ghế phụ , nhưng tai và tâm trí sớm chẳng còn ở đây , Hình Kiện chẳng rõ dựng tai từ lúc nào. Vốn định dựa lưng chợp mắt một lát, mà khi những cái tên như “Hoàng Thịnh”, “Điền Tĩnh” thoảng qua tai, mí mắt lập tức giật khẽ. Những danh tự , tuy lạ lẫm, nhưng ngữ khí của hề tầm thường. Câu chữ chẳng nhiều, song lớp lớp ngụ ý giấu trong từng lời, tựa như từng lớp vải vóc bọc kín một vật sắc nhọn, càng gỡ càng dễ cứa đứt tay.
Càng , Hình Kiện càng thấy tim rối như tơ vò, hiểu rõ đầu đuôi nhưng chẳng thể lắng tai. Mãi đến khi Cố Nguyệt Hoài thản nhiên hạ giọng: “Hợp đồng ngưng hẳn,” thì trong lòng như tia chớp lặng lẽ xé toang màn sương mù.
Cái tên Điền Tĩnh ... đơn giản. Ít nhất, trong mắt Cố Nguyệt Hoài, đủ để trở thành lằn ranh quyết định giữa hợp tác và đoạn tuyệt.
Mà Tống Kim An— thể, bước qua ranh giới ... chỉ một .
Khó trách.
Khó trách lúc ký hợp đồng, cô cố ý bổ sung điều khoản —“phố Lương quyền đơn phương chấm dứt hợp đồng trong trường hợp đặc biệt”, nó hề là do thận trọng quá mức như từng nghĩ. Nay mới hiểu, thì ngay từ đầu, cô tính đến chuyện lòng, hoặc chẳng phân biệt rõ ranh giới giữa lý trí và cảm tình.
Chẳng qua... cô là như tin ?
Một khi Cố Nguyệt Hoài điều kiện, thì nhất định cân nhắc đến phương diện.
Nga
Đó là “phòng ”—mà là “phòng ”.
Tống Kim An khẽ mím môi, yên lặng như pho tượng. Một lúc lâu , mới cất giọng khàn đặc:
“Cô yên tâm... hạng điều như .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/2022.html.]
Nghe , Cố Nguyệt Hoài khẽ nhướng mày, khóe môi cong như mà . Trong lòng thản nhiên buông một tiếng: “Ha hả.”
Không hạng điều như ?
Tống Kim An điều—chẳng lẽ còn ít ?
Nếu như từng lượt mềm lòng, hết làn đến khác Hoàng Thịnh giải vây, thì sớm đủ sức làm nên họa, tay , ít nhất một mạng chấm dứt, và một cuộc đời huỷ hoại. Nếu như quá mức thiên về “lòng tin”, thì Điền Tĩnh thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của cô , chạy về phía thủ đô ?
Chính vì “ điều” quá nhiều , nên mới cô liệt danh sách cần đề phòng.
Cô phủ nhận , Tống Kim An nhiều phẩm chất đáng quý , nhưng vẫn đủ . Bởi phẩm chất, thể thế cho tầm . Mà thời cuộc hiện nay, cho phép bất kỳ ai sống bằng thứ “lòng ” mù lòa.
Cả tin chính là tội !
Nó chỉ làm hại chính bản , mà còn thể chôn vùi cả bên cạnh.
Ở cái thời mà chính trị, kinh tế, lòng đều phức tạp như tơ vò; nơi mà chỉ một sơ suất nhỏ cũng thể quy chụp là tư tưởng lệch lạc, bè phái, phản cách mạng—thì ai thể dấn ván cờ mà mang theo lòng mơ hồ.
Cô từng đòi hỏi sự hảo, chỉ mong một chút minh triết. đáng tiếc, tất cả những gì xảy , cho đến thời điểm hiện tại, khi cô buộc những lời , Tống Kim An— vẫn học điều đó.