Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Trở về cùng gia bạo tra nam lãnh chứng trước một ngày - 1783

Cập nhật lúc: 2025-03-31 08:48:55
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Tích Hoài trầm mặc trong giây lát, ánh mắt thoáng u ám, chậm rãi tiếp tục:

"Cha thử nghĩ xem, đây bé đối với hai thế nào? Còn hai thì đối với bé ?"

"Lúc thương, chính bé là đầu tiên giữ bình tĩnh, lập tức nghĩ cách đưa đến bệnh viện kịp thời. Trên đường , bé hề ngơi nghỉ, lo lắng cẩn thận xử lý vết thương. Đến khi chi phí phẫu thuật quá cao, bé gắng sức chạy vạy khắp nơi vay mượn, hề tính toán thiệt hơn."

"Cũng chính bé, một một đến thành phố Chu Lan, liều mạng kiếm tiền, chỉ vì , mà còn vì cả nhà ."

"Nói thẳng , trong những ngày tháng gian nan nhất, chuyện lớn chuyện nhỏ trong nhà , việc nào mà đặt hết lên vai bé?"

Nga

Giọng Cố Tích Hoài dần trở nên trầm thấp, xen lẫn sự bất lực lẫn bực bội.

"Anh hai làm quá nhiều chuyện . Thành thật mà , ngay cả con cũng chẳng chúc mừng đám cưới của ."

Anh đưa tay lên gãi đầu, gương mặt tuấn lãng lộ vài phần phiền muộn. Ngay từ khi tin Cố Duệ Hoài kết hôn, lòng mấy dễ chịu.

Năm đó, vì Điền Tĩnh, Cố Duệ Hoài ngừng gây chuyện với gia đình, hết đến khác tranh cãi với cha, thậm chí còn làm tổn thương bé. Anh vẫn nhớ như in cái ngày mà mất kiểm soát, bóp cổ em gái đến mức cô suýt thở nổi. Nghĩ đến đây, bàn tay đang nắm chặt của siết , sống lưng bất giác lạnh toát.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1783.html.]

... đó cũng là lẽ đương nhiên.

Trong phòng, hai em nhà họ Yến đang trò chuyện, thấy cuộc đối thoại bên ngoài. Nếu bọn họ quá khứ , lẽ sẽ cách khác về Cố gia.

Cố Chí Phượng bên bàn, sắc mặt trầm tĩnh, dường như đang suy nghĩ điều gì đó.

Cố Tích Hoài liếc cha, sang Cố Đình Hoài, thấp giọng hỏi: "Anh cả, nghĩ ?"

Cố Đình Hoài chút do dự, dứt khoát trả lời: "Cha, bé thì thôi, bọn con là đủ ."

Cố Chí Phượng thở dài, giọng điệu mang theo vài phần trầm ngâm: "Cha lão nhị làm những chuyện đó thật sự thể tha thứ. ... các con đều lập gia đình, ai cũng cuộc sống riêng, chắc nhiều cơ hội gặp . Nếu bé chuyển đến tỉnh H, khi chẳng đến bao giờ mới thể cùng một bàn cơm với nữa."

Lời khiến lòng ông dâng lên cảm giác chua xót khó tả. Những năm qua, Nguyệt Hoài gánh vác quá nhiều thứ, mà cuối cùng vẫn rời xa gia đình để tìm đường riêng cho .

Cố Đình Hoài và Cố Tích Hoài , cùng lên tiếng trấn an: "Cha, bé hy sinh nhiều vì gia đình , giờ cũng đến lúc em sống cuộc đời riêng. Cha đừng nghĩ nhiều, còn bọn con ở đây mà."

Trong gian nhà đơn sơ, ánh đèn dầu hắt thứ ánh sáng vàng ấm áp, bao phủ lên khuôn mặt từng , khiến lòng họ bỗng dưng nhẹ đôi chút. Tình vốn dễ dàng buông bỏ, nhưng cũng những vết thương mà thời gian chắc thể xóa nhòa.

Loading...