Hoàng Phượng Anh che miệng, hồi lâu vẫn thể hồn. Ánh mắt bà chằm chằm Lý Nhĩ Tân, thấy sắc mặt tái nhợt nhưng đôi mắt mở, dẫu còn yếu ớt nhưng rõ ràng vẫn còn sống. Điều giống như ma quỷ một xác c.h.ế.t vùng dậy. Cô lắp bắp :
"Chuyện... chuyện rốt cuộc là ? Tiểu Cố, cô... cô là thần tiên ? Cô thể kéo từ tay Diêm Vương trở về ư?!"
Vương Bồi Sinh cũng giấu nổi sự kinh ngạc, nhưng nhanh chóng lấy bình tĩnh. Ánh mắt ông hiện lên một tia kính nể, chậm rãi :
"Không ngờ Tiểu Cố là thần y, y thuật cao siêu như !"
Ông là theo chủ nghĩa duy vật, tự nhiên hiểu rõ rằng Lý Nhĩ Tân lẽ chỉ còn một thở mỏng manh, nhưng nhờ Cố Nguyệt Hoài cấp cứu kịp thời nên mới thể giữ mạng sống.
Mọi trong Cố gia , ai nấy đều thể tin mắt . Một ngừng thở mà thể sống , chẳng chuyện hoang đường ? sự thật bày mắt, khiến họ thể tin.
Yến Thiếu Ly quan tâm nhiều đến lý lẽ phía , cô kích động siết chặt nắm tay, hưng phấn reo lên:
"Nguyệt Hoài lợi hại quá! Nguyệt Hoài thật uy vũ! Tôi xem thử ai còn dám tới nhà chúng gây chuyện nữa!"
Yến Thiếu Ly tự hào .
Yến Thiếu Ương bật , thấy em gái vui vẻ như , liền giơ tay xoa nhẹ đầu cô, giọng ôn hòa nhắc nhở:
"Không gọi thẳng tên, gọi là chị Nguyệt Hoài ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1774.html.]
Yến Thiếu Ly le lưỡi, ngượng ngùng, nhưng trong lòng vẫn đầy tự hào và vui sướng.
Dưới ánh mắt hoang mang của đám đông, Cố Nguyệt Hoài bình tĩnh quỳ xuống, ngón tay nhẹ nhàng đặt lên cổ tay Lý Nhĩ Tân, tiếp tục kiểm tra mạch đập ở huyệt thái dương. Không hề vẻ gì là kinh ngạc thần bí, cô chỉ khẽ nhếch môi, ánh mắt sắc bén lướt qua từng gương mặt đang đờ đẫn vì sợ hãi.
"Mọi hoảng hốt cái gì? Đây chuyện thần tiên, cũng chẳng ma quái gì cả."
"Anh chết."
Cố Nguyệt Hoài quét mắt đám đông đang im lặng, ánh mắt cô sắc bén, giọng điệu bình tĩnh mà chắc chắn:
"Đây là hiện tượng c.h.ế.t giả do thiếu oxy lên não. Khi rơi trạng thái , nhịp tim và thở đều suy yếu đến mức gần như thể phát hiện bằng cách thông thường. Nếu kiểm tra cẩn thận, bên ngoài chẳng khác gì một chết."
"Những trường hợp như thế hiếm, nhưng . Khi não bộ thiếu oxy trầm trọng, cơ thể sẽ tự động rơi trạng thái bảo vệ, gần như đình trệ bộ hoạt động để giảm thiểu tổn thương nội tạng. Nhịp tim thể chậm đến mức khó cảm nhận, thở yếu ớt như tồn tại, nhiệt cũng giảm xuống, khiến ngoài cứ ngỡ là tử vong thật sự."
Cô dậy, quét mắt đang ngơ ngác, tiếp tục với giọng điệu chắc nịch:
" thực chất, chỉ đang trong tình trạng hôn mê sâu. Nếu kịp thời xử lý, thể sẽ qua khỏi. nếu cách kích thích tuần m.á.u và phục hồi nhịp thở, vẫn thể kéo từ Quỷ Môn Quan trở về."
Nga
Cố Nguyệt Hoài dừng một chút, ánh mắt cô quét qua Hoàng Thịnh, khóe môi khẽ nhếch lên đầy ẩn ý:
"Vậy nên, một thể từ trạng thái tưởng như c.h.ế.t mà sống cũng gì là kỳ lạ cả. Chỉ những kẻ trong lòng quỷ mới thấy chuyện đáng sợ mà thôi."