Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoàng Thịnh bi thống kêu lên, giọng khàn đặc vì giận dữ:
“Nếu cô thì còn ai đây? Lão Lý sốt cao, tìm cô đến khám bệnh. Kê thuốc xong uống bao lâu thì c.h.ế.t ! Từ lúc cô rời đến giờ, mới qua bao lâu? Tôi tận mắt thấy tắt thở! Không lẽ còn thể bịa chuyện ?”
Không khí căng thẳng đến mức khiến nghẹt thở.
Cố Nguyệt Hoài ngoài sân, khung cảnh hỗn loạn mà ánh mắt dần trở nên lạnh lùng.
Rõ ràng, chuyện đơn giản như .
Lôi Đại Chùy dẫn theo một nhóm dân binh, ánh mắt sắc bén như hổ rình mồi, chằm chằm về phía Cố Đình Hoài và Bạch Mân.
Ông bước lên một bước, giọng thô ráp vang lên đầy áp bức:
“Nói nhiều vô ích! Bắt đưa đến đồn công an ! Nếu cô thực sự tùy tiện khám bệnh, kê thuốc bậy bạ khiến mất mạng, thì một mạng đổi một mạng, chuyện bỏ qua dễ dàng như !”
Lời dứt, Hoàng Thịnh lập tức tiếp lời, đáy mắt lóe lên biến mất nhanh chóng , đó vẫn là vẻ mặt đau đớn , giọng điệu vẫn chất chứa bi thương:
“ ! Lão Lý thể c.h.ế.t oan như thế ! Hắn là thanh niên trí thức từ thủ đô xuống nông thôn, nếu c.h.ế.t rõ ràng ở đây, chúng ăn thế nào với cha đây?”
Hoàng Thịnh cố tình nhấn mạnh khi nhắc đến phận của khuất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1759.html.]
Lôi Đại Chùy hừ lạnh. Ông hiểu rõ chuyện thể làm qua loa, hơn nữa còn từ kinh thành dính , e rằng sự việc sẽ đơn giản dừng ở nội bộ đại đội. Hắn vung tay dứt khoát, lệnh:
“Bắt !”
Trong lòng Lôi Đại Chùy dâng lên một tia khoái ý. Ông về phía nhà họ Cố, khóe môi khẽ nhếch lên đầy châm chọc.
Cái nhà từ xuống , chính là cái định trong mắt ông . Lần bọn họ gặp họa lớn, thể nhân tiện nhổ cái đinh trong mắt , trong lòng ông bỗng cảm giác khoái ý dâng lên .
Dân binh tiến lên, chuẩn bắt Bạch Mân , bầu khí căng thẳng đến mức khiến nghẹt thở. ngay lúc đó, một giọng lạnh lùng, rõ ràng cất lên từ trong đám đông:
“Từ từ!”
Âm thanh lớn nhưng sức nặng khiến đồng loạt đầu . Ánh mắt họ lộ rõ vẻ kinh ngạc, thậm chí phần khó tin.
Cố Nguyệt Hoài trở .
“Bé?”
“Nguyệt Hoài?”
Nga
“Chị Nguyệt Hoài ?”
Những nhà họ Cố vui mừng sững sờ. Không ai ngờ cô về nhanh . , nhớ đến tình cảnh hiện tại, niềm vui lập tức đè nén xuống, đó là sự lo lắng và căng thẳng.