Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/yXmolnt9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hứa Ân khẽ nghiêng đầu, ánh mắt tràn đầy ý Tống Kim An, cố tình trêu chọc:
“Anh Kim An , hôm nay mất tiếng ? Bình thường cũng thấy ít như ? Mà , về lúc nào thế ? Chẳng thèm báo , để còn đường trải thảm đỏ đón tiếp ! Hay là định lặng lẽ về lặng lẽ ? Là đang trốn tránh nợ ân tình ?”
Cô nháy mắt, cố ý pha trò để xoa dịu bầu khí gượng gạo.
thể cứu nổi khi chính chủ quyết tâm tự huỷ !
Tống Kim An giữ vẻ mặt khách khí nhưng hề tỏ thiện, chỉ nhàn nhạt đáp:
“Vừa mới trở về, hôm nay khỏe lắm, cũng ít .”
Giọng điệu bình thản, mang theo bất kỳ ý phản bác nào, nhưng khiến khác cảm giác xa cách. Anh Hứa Ân đang cố tình làm mối. Có điều, đối với Bạch Thải Vi, chút cảm giác gì. Hai chung một bàn, trông giống như hai kẻ xa lạ tình cờ cùng ăn một bữa cơm cùng một bàn ăn mà thôi , mà giữa xa lạ, làm gì chỗ cho tình cảm nảy sinh?
Thạch Bác khẽ nhíu mày, liếc Tống Kim An, dùng khuỷu tay nhẹ nhàng thúc một cái, giọng điệu mang theo vài phần trêu chọc, cố tình đánh tan bầu khí trầm lặng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1601.html.]
“Chẳng đường về H tỉnh gặp trận tuyết lớn ? Kim An khi trở về ăn mặc phong phanh thành như , đều cảm thấy lạnh , bệnh mới là lạ! Chắc chắn là sốt nhẹ . mà Kim An , Thải Vi mới đến H tỉnh lâu, tỉnh trưởng đặc biệt căn dặn chiêu đãi cô thật đấy .”
Nga
Thạch Bác , giọng nửa đùa nửa thật, cố ý kéo Tống Kim An câu chuyện.
Tống Kim An khẽ nhếch môi, giọng điệu nhạt nhẽo:
“Tôi cũng quen thuộc H tỉnh cho lắm.”
Nghe , Bạch Thải Vi ngẩng đầu liếc Tống Kim An một cái, khóe môi khẽ cong lên một nụ mỉa mai.
Thái độ của như là ?
Anh chính đang làm gì ?
Chẳng lẽ , chủ động thúc đẩy cuộc hôn nhân là Tống Lâm, chính Tống gia đang kết với Bạch gia, chứ cô—Bạch Thải Vi—là kẻ ai thèm đoái hoài đến?
lúc , khóe mắt cô chợt quét qua một bóng dáng quen thuộc. Cố Nguyệt Hoài đang bưng một ly nước, từng bước từng bước tiến về phía . Gương mặt Bạch Thải Vi lập tức trầm xuống, đôi mắt hờ hững chằm chằm đối phương, lạnh lùng như băng.