Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một cô gái vóc nhỏ nhắn, gương mặt còn vương nét trẻ con, kéo nhẹ cánh tay thiếu nữ bên cạnh, giọng điệu tràn đầy mật xen lẫn chút nịnh nọt:
“Chị Thải Vi, hôm nay chị định mua gì thế? Có đang chuẩn cho yến tiệc ngày mai ?”
Giữa đám đông ríu rít, một giọng khác nhanh chóng phụ họa:
“ đó, chị Thải Vi, chị đang chọn trang sức ?”
Ngay lập tức, một cô gái khác cũng chen , ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ, giọng điệu chút che giấu sự tán dương:
“Haha, theo em thấy, chị Thải Vi vốn kiều diễm hơn hoa, cần gì nhờ đến trang sức phụ trợ? Chỉ cần chị xuất hiện ở , tự nhiên liền trở thành tâm điểm thu hút tất cả ánh ở nơi đó . Nhan sắc của chị lộng lẫy như , sợ là những thứ tục vật còn lu mờ ? Còn mong chờ gì việc chúng thể phụ trợ cho chị chứ !”
Những lời khen ngợi, tâng bốc ngừng tuôn , vây quanh một duy nhất—cô gái gọi là “Thải Vi.” Tựa như thế gian chỉ xoay quanh cô , mà những kẻ khác chỉ là lớp nền mờ nhạt tôn lên ánh hào quang của cô.
Bầu khí trong cửa tiệm tràn ngập sự xa hoa lộng lẫy. Không chỉ những cô gái đang tụ tập bên quầy trang sức, mà cả sư phó lẫn đám tiểu nhị trong tiệm cũng hết sức ân cần. Nụ môi họ hề gượng ép, trái còn đầy vẻ kính cẩn, từng động tác đều trau chuốt đến mức hảo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1522.html.]
Một chiếc vòng cổ trân châu đặt lên quầy, lập tức cẩn thận lấy khăn nhung lau qua, sợ hạt ngọc vương chút bụi. Một chiếc nhẫn kim cương chỉ nâng lên, giọng nhẹ nhàng vang lên:
Nga
“Tiểu thư, ánh sáng trong tiệm sánh bằng ánh nắng tự nhiên, nếu xem rõ hơn, thể giúp cô mang ngoài.”
Những cô gái trong tiệm cần lên tiếng, yêu cầu đều nhanh chóng đáp ứng. Khi một chạm tay chuỗi ngọc thạch, ngay lập tức tiểu nhị mang đến thêm hai, ba món tương tự nhưng thiết kế tinh xảo hơn, lộng lẫy hơn.
Họ khách lạ, mà là những mà cửa hàng thể xem nhẹ.
Không khí trong tiệm mang theo một thứ hào nhoáng khiến nheo mắt. Ánh sáng lấp lánh phản chiếu từ đá quý, sắc kim của hoa văn chạm khắc tinh xảo, và cả những đôi mắt sáng rực vì niềm vui mua sắm. Không ai vội vã, cũng ai bận tâm đến giá cả. Tiền bạc, ở đây, dường như chỉ là những con vô nghĩa.
Cố Nguyệt Hoài lặng lẽ trong góc khuất, yên lặng quan sát tất cả.