Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người phụ nữ trung niên thoáng do dự, nhưng con ăn ngon lành, cái gọi là "ăn ké thì chột ", cô cũng loại hiểu lý lẽ , huống chi ở cùng một chỗ với béo cô nương quả thực khiến cô quá chán ghét . Cuối cùng, cô gật đầu đồng ý.
Tống Kim An tự dẫn phụ nữ trung niên đến chỗ của ở thùng xe bên cạnh, đó với túi xách tay.
Anh xuống chỗ đối diện Cố Nguyệt Hoài, ngước mắt lên liền thấy cô vẫn nhắm mắt dưỡng thần.
Tống Kim An Cố Nguyệt Hoài, ánh mắt mang theo cảm xúc phức tạp . Những xung quanh cũng nhận bầu khí giữa hai gì đó khác thường.
Béo cô nương vốn bực bội, thấy thế càng thêm khó chịu. Cô lạnh, giọng đầy châm chọc:
"Anh là yêu của cô ? Hai đang cãi ? Vậy tại nãy cô gì với ?"
Dù trong lòng ghét cay ghét đắng Cố Nguyệt Hoài, nhưng béo cô nương cũng thừa nhận—xét về diện mạo, hai quả thực xứng đôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1401.html.]
Ngoài diện mạo , béo cô nương hề cảm thấy thua kém. Nếu so về điều kiện gia đình, cô thậm chí còn phần vượt trội. Dù , cô cũng là bản địa huyện Thanh An, là thành phố hưởng chế độ phân phối lương thực theo định mức—một điều mà dân nông thôn khó thể mơ tới khi tự túc sản xuất. Cha và em trai cô đều là công nhân viên chức trong xưởng, công việc định, mỗi tháng lĩnh lương đều đặn. Cuộc sống như , so với vô khác, chẳng hơn nhiều ?
Nga
Còn Tống Kim An, điều kiện của hẳn cũng tệ. Nếu , thể khoác chiếc áo len đắt tiền như ? Một chiếc áo như thế ít nhất cũng mười mấy đồng, ngay cả trong nhà cô cũng chắc dám bỏ tiền mua.
Nghĩ , béo cô nương liếc Cố Nguyệt Hoài. Quần áo cô mặc chất liệu bình thường, đường may tạm , nhưng thoáng qua là gia cảnh chẳng khá giả gì. Tám phần là dân quê mới lên thành phố.
Cho nên, rốt cuộc dựa ?
Dựa mà một cô gái như thể tiếp cận như Tống Kim An?
Lòng đố kỵ như ngọn lửa bùng lên trong lồng ngực. Béo cô nương trừng mắt Cố Nguyệt Hoài, ánh mắt chất chứa oán hận, hận thể khoét thủng một lỗ cô.
Dưới ánh mắt đầy tức giận của béo cô nương, Cố Nguyệt Hoài vẫn điềm nhiên tựa lưng ghế, thậm chí chẳng buồn mở mắt , giọng thản nhiên nhưng đủ để từng chữ lọt tai những xung quanh:
"Cô nghĩ nhiều quá . Trong mắt , hai các cô càng xứng đôi. Chỉ điều, thật, đối tượng , hẳn là chướng mắt cô ."