Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ Đông Mai tự nhận hiểu rõ Bạch Mân. Từ nhỏ, Bạch Mân luôn khao khát tình , luôn mong đợi sự che chở từ bà và Bạch Sơn. trong suy nghĩ của bà , Bạch Mân gì cũng chỉ là đứa con nuôi—một kẻ nhặt về, một đứa như thế thì chỉ cần cho nó một ngụm cơm , đủ để nó tồn tại và trưởng thành là đủ . Tình cảm ư? Hoàn cần thiết.
Sau , khi nhận Bạch Mân ' tiền đồ ', bà càng đặt nặng cái gọi là tình . Dù nữa, một ' món hàng ' vốn định sẵn là sẽ "bán ", thì cần tình cảm để làm gì?
đến bây giờ, nếu khiến Bạch Mân hồi tâm chuyển ý, e rằng bà cũng bỏ chút gì đó. Cố gia nghèo thì thật sự là nghèo , nhưng là …
Ánh mắt Từ Đông Mai lướt qua khuôn mặt Cố Nguyệt Hoài, trong lòng nhanh chóng làm tính toán.
Bà vẫn luôn cho rằng Bạch Mân lớn lên xinh , nhưng nếu so với Cố Nguyệt Hoài, rõ ràng còn kém một bậc. Cố gia chẳng gì đáng giá, nhưng nếu xét theo một góc độ khác, chắc giá trị lợi dụng.
Bạch Mân gả Cố gia, mà Cố Nguyệt Hoài là em chồng. Với diện mạo của Cố Nguyệt Hoài , thể cơ hội đổi đời? Nếu thật sự ngày đó, quan hệ thông gia cũng hẳn là chuyện . Chỉ cần bà tính toán đúng, chừng cả nhà bà cũng thể nhờ đó mà đổi vận, suy cho cùng thì một ' đắc đạo gà chó lên trời' ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1365.html.]
Nga
Huống hồ, hiện tại Bạch gia vẫn đang sống dựa tiền lương hàng tháng của Bạch Mân. Chẳng lẽ , , tiền cũng theo đó mà ?
Chuyện , tuyệt đối thể !
Bà nhất định tiếp tục giữ chặt Bạch Mân trong tay. Dù gì nữa, từ đứa con gái , bà vẫn thể thu nhiều lợi ích.
Tình thế mắt lợi cho bà , tối nay tiếp tục dây dưa cũng chẳng thể xoay chuyển cục diện. Không , vẫn còn cơ hội. Ví dụ như… đợi đến ngày Bạch Mân nhận lương ở bệnh viện, lẽ khi đó con bé cũng nguôi giận, bà thể nhân cơ hội để xuống chuyện một cách tử tế.
Suy nghĩ xoay chuyển nhanh chóng, Từ Đông Mai lập tức điều chỉnh sắc mặt, giọng trở nên mềm mỏng, mang theo chút nghẹn ngào như thể vô cùng đau lòng:
“Tiểu Mân , hôm nay là đúng. Đợi đến ngày con kết hôn, sẽ mang quà đến thăm con. Nếu chịu ấm ức gì, đừng giữ trong lòng mà chịu đựng một , cứ về nhà với cha . Dù thế nào nữa, Phàn Căn đại đội mãi mãi là nhà của con, ? Đừng sợ, cha hôm nay về đây.”