Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trước đây, Bạch Mân dám hỏi, cũng chẳng dám can thiệp chuyện . giờ là một nhà, cô thể làm ngơ mà gì.
Cung Tiêu Xã kiểm soát nghiêm ngặt lượng trứng gà phân phối, mỗi hộ gia đình chỉ nhận một lượng hạn. Vậy mà trong sọt nhiều trứng đến thế, chắc chắn hàng phân phối thông thường.
Chợ đen… thể dễ dàng mua trứng gà ? Những thứ lưu thông thị trường ngầm vốn chẳng sạch sẽ gì, chỉ cần một chút sơ suất, nắm thóp, nhẹ thì điều tra, nặng thì vướng rắc rối pháp lý, thậm chí khi còn nguy hiểm đến tính mạng!
Bạch Mân càng nghĩ càng hoảng, vô thức siết chặt góc áo, ánh mắt Cố Nguyệt Hoài tràn đầy lo lắng. Đây chuyện nhỏ, nếu thực sự liên quan đến chợ đen, hậu quả khó mà lường !
Cố Nguyệt Hoài chẳng hề suy nghĩ của chị dâu tương lai xa đến mức nào, chỉ thản nhiên gật đầu, : "Chị dâu, mai chị mang ít trứng về biếu ."
Một câu nhẹ bẫng, nhưng khiến Bạch Mân nghẹn ngào, sống mũi cay xè, hốc mắt cũng đỏ hoe.
Cô đặt sọt trứng xuống, bước lên nắm c.h.ặ.t t.a.y Cố Nguyệt Hoài, giọng đầy lo lắng: "Nguyệt Hoài, em đừng làm mấy chuyện nữa. Đây là trách nhiệm của chị và cả em, em chỉ là một cô gái trẻ, lo cho bản là . Hà tất gì liều lĩnh dính dáng đến chợ đen như chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1321.html.]
Bạch Mân nghiêm mặt, ánh mắt đầy lo lắng:
"Em từng nếm trải mùi vị nguy hiểm nên mới xem nhẹ nó. Chị tận mắt thấy buôn bán ở chợ đen bắt, thậm chí còn treo bảng cảnh cáo giữa phố đấy!"
Cô kéo tay Cố Nguyệt Hoài, giọng càng thêm nghiêm túc và tha thiết:
"Em , nhưng chị tận mắt chứng kiến vì buôn bán chợ đen mà mất tất cả! Nhẹ thì bắt giam, nặng thì còn mất mạng! Chuyện trò đùa!"
Nga
Bạch Mân siết c.h.ặ.t t.a.y cô, trong lòng thấp thỏm yên:
"Nguyệt Hoài, chị ! Từ nay đừng bao giờ dính dáng đến chợ đen nữa. Nơi đó chỗ dành cho chúng . Hiện tại cơm ăn, áo mặc là may mắn lắm . Chỉ cần sống tiết kiệm một chút, chuyện sẽ cả thôi."
lúc , Yến Thiếu Ly dắt tay Yến Thiếu Đường bước . Nghe thấy cuộc trò chuyện giữa hai , cô khẽ mím môi, ánh mắt tràn đầy lo lắng nhẹ giọng phụ họa:
"Nguyệt Hoài, chị Bạch Mân đúng. Chị tuyệt đối thể làm nữa! Chúng dù sống tiết kiệm một chút thì cũng vẫn thể vượt qua. Chuyện quá nguy hiểm, lỡ như phát hiện, chẳng lẽ chị thể mãi mãi trông chờ vận may ?"