Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Vốn dĩ mời cô đến nhà đón giao thừa, nhưng cô đón giao thừa cùng nhà, nên . Hôm qua xin nghỉ là vì việc gấp." Cố Nguyệt Hoài thanh âm bình tĩnh , vài câu xem như giải thích .
Tính cách Vạn Thanh Lam , cô cũng luôn xem cô là bạn, nhưng ở cô nơi khái niệm bạn huống chi là nhất nhất .
Cô từ nhỏ liền độc lai độc vãng, trong nhà cũng 3 trai , cần chơi cùng liền tuỳ tiện kéo một trong 3 là , thì bám lấy lão cha cũng đúng , cho nên lúc cũng từng nghĩ đến việc kết giao bạn bè với ai . Hơn nữa, tất cả những gì trải qua ở đời , trừ những mà đối với cô như một , trừ những mà trong lòng cô thừa nhận vô hại , cô luôn tự tạo một cách an trong giao tiếp với khác , đối bất kỳ ai đều ôm một loại tâm lý cảnh giác , cho nên bạn bè đối với cô mà , đều giống .
Có thể qua sẽ chút vô tình , nhưng cô sợ hãi , nỗi sợ phản bội dù cô cố gắng đè ép xuống đáy lòng nhưng thể ma diệt , ngay cả đều thể phản bội cô , thì ngoài gì mà làm , cô dám đánh cược mà giao niềm tin .
Vốn tưởng là như , Vạn Thanh Lam sẽ từ chối và cứ như cho qua chuyện . Ai ngờ, cô vui mừng hớn hở : "Đón giao thừa ? Tôi thể ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1165.html.]
Cố Nguyệt Hoài nhướng mày, từ tốn : "Đương nhiên là ."
Vạn Thanh Lam vui mừng , nhưng nụ còn kịp tràn lan liền một gáo nước lạnh từ dội xuống , tắt ngấm . Vì câu phía của Cố Nguyệt Hoài : "Còn một chuyện , còn cho cô , cả đối tượng ."
Gương mặt Vạn Thanh Lam giật giật, tức tối : "Cô cố ý đúng ?"
Cố Nguyệt Hoài lắc lắc đầu, điềm nhiên: "Chỉ là cho cô , để cô làm chuẩn tâm lý , tối nay đến nhà đụng mặt mới cảm thấy khó xử ."
Không khí yên lặng trong giây lát. Cuối cùng, Vạn Thanh Lam thoải mái , nhẹ nhàng : "Khó xử gì chứ? Tôi là bạn của cô, liên quan gì đến cả cô . Cô mời liền tới ."
Nga
Cố Nguyệt Hoài quan sát biểu cảm gương mặt của Vạn Thanh Lam một lúc lâu , đó gật đầu , : "Được, tan làm chúng chung."