Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Nguyệt Hoài khẽ mỉm :
"Không ạ. Cha cháu sắp thể bình thường, thím cần lo. Bọn cháu xin phép về ."
Vừa xong, Đoạn Cúc Hoa mới chú ý tới đàn ông cao lớn lưng Cố Nguyệt Hoài.
Ánh mắt bà chuyển từ Yến Thiếu Ngu sang Cố Nguyệt Hoài, sự tò mò hiện rõ khuôn mặt. còn kịp hỏi gì, Cố Nguyệt Hoài kéo Yến Thiếu Ngu xa.
Đoạn Cúc Hoa theo bóng họ, cảm thán:
" là cành hoa nhất của đại đội sản xuất Đại Lao Tử cuối cùng cũng ngoài hái ."
Bà thở dài, nhà tiếp tục nấu ăn, chờ chồng về sẽ kể chuyện , hỏi thăm một chút về thanh niên tri thức . Dù , Tiểu Cố cũng là xã viên ưu tú của đại đội, bà cô chịu thiệt thòi.
Trên đường về nhà, Yến Thiếu Ngu cầm lấy hai chai rượu trong tay Cố Nguyệt Hoài, giọng trầm thấp vang lên:
"Em sẽ uống ?"
Cố Nguyệt Hoài khẽ cong khóe mắt, nụ mơ hồ:
"Có thể thử một chút."
Nga
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1021.html.]
Kiếp , cô là uống rượu. Sau khi gia đình gặp biến cố, cô tập thành thói quen mượn rượu giải sầu mỗi ngày. Nếu nhờ Yến Thiếu Ngu từ bộ đội trở về , bộ dáng của cô như thì đành lòng , kéo cô một phen , e rằng cô sa ngã thành một tửu quỷ , ch.ế.t bởi men say , hoặc mơ mơ màng màng Điền Tĩnh lộng ch.ế.t. Dẫu rượu chẳng thứ gì , nhưng một chút rượu ấm trong ngày lạnh như hôm, trong ngày vui mừng như thế , thêm chút rượu phù hợp để hòa cùng khí.
Ánh mắt Yến Thiếu Ngu dừng khuôn mặt cô, trong đầu thoáng hiện nụ hôn bất ngờ khi nãy. Đôi mắt đào hoa của cong lên, dường như giấu nổi ý dịu dàng.
Khi hai về đến nhà, trong sân một chiếc xe đạp dựng ngay ngắn.
"Có khách đến ?" Yến Thiếu Ngu bước tới cửa, đưa tay kéo rèm lên.
Cố Nguyệt Hoài khẽ nhíu mày, trong lòng thoáng nghi hoặc. Chiếc xe đạp trông quen thuộc.
Vừa bước , ấm từ trong nhà phả , khiến cô cảm giác thoải mái. Ngẩng đầu lên, cô liền thấy Vạn Thanh Lam đang bên cạnh Cố Đình Hoài, nét mặt đỏ ửng như thẹn thùng. Cô , giọng chút ngượng ngùng:
"Chú Thúc, cháu đến đường đột thế , mong làm phiền đến chú ."
Cố Chí Phượng liếc Cố Đình Hoài, vui vẻ tiếp lời:
"Cháu gì ? Cháu làm việc chung với Nguyệt Hoài, là bạn của con bé, việc đến thăm nhà là điều bình thường. Hôm nay nhà chúng náo nhiệt, thích hợp đấy chứ!"