Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngay đó, Cố Nguyệt Hoài liền kể chuyện hôm nay một cách chi tiết.
Anh vốn nghĩ hôm nay sẽ ít đến, chuẩn tinh thần khi bọn họ xuất hiện ở đó sẽ chịu khinh thường , làm khó dễ. Ai ngờ, hôm nay việc diễn vô cùng hài hòa ngoài dự đoán . Thậm chí, Nhiếp Bội Lan, luôn cao cao tại thượng, cũng đến đây và trò chuyện vài câu cùng bọn họ.
Nga
Cả Lâm Cẩm Thư cũng dẫn theo Cố Duệ Hoài lúc trở nên trầm mặc đĩnh đạc hơn nhiều tiến đến cùng bọn họ chuyện .
bà đến để ôn chuyện cũ với Cố Chí Phượng, mà tđi thẳng vấn đề đề cập đến chuyện đưa Cố Nguyệt Hoài . Bà bé mười tám tuổi, nên tiếp tục lãng phí thời gian ở nông thôn, bà thể cho bé một tương lai tươi sáng hơn , mà tiếp tục sống ở nông thôn chỉ khiến cho tiền đồ của bé huỷ hoại , bọn họ là đang kéo chân của bé .
Cố Tích Hoài nhún vai, lạnh một tiếng:
"Anh còn tưởng mặt trời mọc ở đằng Tây, đám rốt cuộc tìm về lương tâm , quan tâm đến những họ hàng nghèo như chúng . Hóa là nhớ thương đến bé , đúng là chồn chúc Tết gà."
Vừa , cố kìm nén cơn giận đang sôi sục trong lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1003.html.]
Cố Tích Hoài liếc Cố Nguyệt Hoài một cái, cắn chặt răng. Cũng trách những nhớ thương bé , bé trưởng thành bộ dáng xinh như , trong mắt bọn họ chính là cải trắng trưởng thành , bọn họ còn ngày phòng đêm phòng đề phòng 'heo tiểu tử' đến củng . trong mắt đám đó , bé chính là một món hàng , đến thời điểm , chính là sẽ bán giá .
Quả thật là lòng Tư Mã Chiêu — ý đồ xa đến qua đường đều thể , mà còn đánh cờ hiệu quan tâm , cho Cố Nguyệt Hoài.
Quá ghê tởm !
Yến Thiếu Ly câu chuyện của nhà họ Cố, cũng là ngoài tiện quá nhiều , vội vàng bế Yến Thiếu Đường trong phòng tạm lánh .
Cố Tích Hoài khẽ nhíu mày, :
"Chắc chắn Lâm Cẩm Thư đang ý đồ . Giờ bà để mắt đến em, Nguyệt Hoài, em cẩn thận đấy."
"Em hiểu ." Cố Nguyệt Hoài gật đầu, đó về phía Cố Chí Phượng. Ông tuy thần sắc vẻ mơ màng, nhưng ngủ, chỉ cúi đầu, đếm đầu ngón tay lẩm bẩm gì đó. Một lúc lâu , ông lắc đầu, khổ, nụ tắt hóa thành nước mắt.
《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn nhiều . Yêu !》