Trở Về 90: Cô Trở Thành Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài - Chương 96: Sư huynh cứu giá (1)

Cập nhật lúc: 2025-08-01 03:50:56
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong đầu khối u — đây là chuyện thể xem thường.

"Đô đô đô" — một chuỗi tiếng tút dài, cuối cùng đầu dây bên cũng bắt máy.

— “A lô, ai đấy?”

— “Sư Hoàng, là em, Tạ Uyển Oánh.”

— “Có chuyện gì ?” Hoàng Chí Lỗi hỏi qua điện thoại.

— “Là thế , sư , một ca bệnh gấp, thể lập tức về phòng một chuyến ?” Tạ Uyển Oánh cố gắng rõ tình hình trong điện thoại, nhưng hiểu vì đối phương bỗng dưng im bặt, thấy tiếng trả lời, khiến cô sốt ruột yên.

— “Sư ? Sư ?” Cô gọi thêm hai tiếng.

— “Ở đây.”

Ơ? Giọng từ điện thoại!

Tạ Uyển Oánh ngẩng đầu lên — quầy y tá, Hoàng Chí Lỗi đang đó, mỉm cô, tay cất điện thoại túi áo blouse trắng.

Tâm trạng vốn đang căng thẳng bỗng nhẹ hẳn khi thấy gương mặt tươi của sư . Cô nhớ lời từng : “Có chuyện gì cứ gọi .” Lúc quả thật như chống lưng, cảm giác an tâm lan khắp lòng.

— “Sư , một bệnh nhân cần CT sọ não gấp.”

— “Sao ? Bác sĩ Vương ?” Hoàng Chí Lỗi hỏi.

— “Bác sĩ Vương đang thuốc trong phòng xử lý, chủ nhiệm Lữ cũng đang mặt. Em kiến nghị đưa bệnh nhân kiểm tra, nhưng hai họ xử lý xong cho về luôn. Em lo sẽ xảy vấn đề.”

Nghe sư trình bày rõ ràng, Hoàng Chí Lỗi nhíu mày. Nói là bệnh nhân của chủ nhiệm Lữ? Không dễ xử lý .

— “Tình trạng bệnh nhân thế nào?” Anh hỏi tiếp, tin tưởng trực giác và phán đoán của sư .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-96-su-huynh-cuu-gia-1.html.]

— “Bệnh nhân thương vùng trán , hiện đang khâu vết thương ở phòng xử lý. Vết thương sâu, dài nửa đốt ngón tay, khâu hai mũi. Chủ nhiệm Lữ đang trực tiếp xử lý. theo quan sát của em, vết thương giống tai nạn lao động do vật rơi gây như họ , mà thể do va đập hoặc ngã. Có khả năng bệnh nhân từng choáng, mất ý thức tạm thời mới té ngã. Em nghĩ nên kiểm tra kỹ càng để tránh bỏ sót chẩn đoán.”

— “Bệnh nhân rõ là vì thương ?” Hoàng Chí Lỗi hỏi .

— “Em phép hỏi. trang phục của cô thì giống công nhân.”

Quả thật, nữ bệnh nhân và con trai cùng đều ăn mặc chỉnh tề, khí chất, giống lao động phổ thông. Hơn nữa của chủ nhiệm Lữ, là công nhân ?

— “Không giống công nhân… của chủ nhiệm Lữ…” Hoàng Chí Lỗi lặp lời sư , đầu hỏi một phía :

— “Sư Tào ——”

Tào sư ?

Chỉ một câu xưng hô quen thuộc khiến ký ức trong đầu Tạ Uyển Oánh vụt hiện về — ba năm , đầu gặp ở bệnh viện của dì, tại khu cấp cứu. Một bác sĩ trai như thế, đến cũng khiến khác khó quên.

Chẳng lẽ… Tào soái ca thật sự trở ?

Ngay lúc đó, từ hành lang vang lên một tiếng hét ngạc nhiên của y tá trực ca đêm:

— “Bác sĩ Tào! Anh về ?!”

Tào Dũng bệnh khu, phía Tiểu Đỗ — giúp xách hành lý.

Nghe bác sĩ Tào ghé về bệnh viện một chuyến, Tiểu Đỗ dám hó hé gì, chỉ lặng lẽ theo , đồng thời cũng là đầu tận mắt thấy “truyền thuyết sống” — vị bác sĩ cầm d.a.o phẫu thuật giỏi nhất bệnh viện.

Phiêu Vũ Miên Miên

— “Ừ, mới về. Mọi thế nào ?” Tào Dũng dịu dàng hỏi han y tá đồng nghiệp.

— “ chủ nhiệm và y tá trưởng cô kết hôn cuối năm ngoái, nhận quà cưới gửi ?”

Tào Dũng chỉ học giỏi, tài năng xuất chúng, mà còn vô cùng khiêm tốn và lễ phép. Dù là học bá chính hiệu, nhưng đối xử với đồng nghiệp luôn chân thành, hòa nhã — đó cũng là lý do vì yêu quý ở bệnh viện .

Loading...