Trở Về 90: Cô Trở Thành Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài - Chương 793

Cập nhật lúc: 2025-10-04 18:27:06
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Càng đông , tiếng la hét của Lý Á Hi càng to: “Không , !”

 

Có y tá định đến gần an ủi cô nhưng khó, các bác sĩ nghĩ, Người ?

 

Lâm Hạo tức đến mức bốc hỏa, thầm nghĩ xui xẻo gặp loại bệnh nhân thần kinh thế .

 

“Cô là bệnh nhân khoa nào?” Cận Thiên Vũ hỏi. Dù Lý Á Hi hiện tại mặc đồ bệnh nhân, nhưng rõ ràng là một bệnh nhân chạy trốn từ đó đến.

 

“Bệnh nhân khoa chúng .” Tống Học Lâm trả lời, khi trả lời câu , ánh mắt nâu trầm tĩnh của lóe lên tia lạnh lẽo.

 

“Cô là bệnh nhân khoa , để cô chạy sang đây lấy dao?” Bác sĩ và y tá trực ban khoa Tim mạch chịu , trách móc .

 

“Được .” Cận Thiên Vũ lên tiếng với các đồng nghiệp của . Bây giờ lúc truy cứu trách nhiệm, mà là an bài bệnh nhân . Quay đầu , hỏi Tống Học Lâm: “Anh ? Anh tính xử lý như thế nào?”

 

Xử lý bệnh nhân như thế nào, Tống Học Lâm thầm nghĩ, thể , cũng nổ tung tại chỗ như Lâm Hạo.

 

Suốt thời gian qua, dốc hết tâm sức suy nghĩ cách chữa bệnh cho , kết quả nhân lúc để ý đ.â.m một nhát dao.

 

Làm bác sĩ thì còn chữa bệnh cho loại bệnh nhân như thế nào?

 

Anh là một bác sĩ giờ quan tâm đến những chuyện khác ngoài y học, mà giờ đây cảm thấy thế giới bác sĩ của sụp đổ một góc, khiến khó chấp nhận. Anh là bác sĩ nhưng ngờ cứu một tên tội phạm gϊếŧ , tội phạm gϊếŧ nên b.ắ.n chết.

 

Nhìn khuôn mặt im lặng và đôi môi mím chặt thành một đường thẳng của , các nhân viên y tế khác thể tưởng tượng tâm trạng của lúc .

 

Nghĩ , khoa Tim mạch trách . Nếu là họ, lẽ cũng khá hơn là bao.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-793.html.]

Tâm trạng bác sĩ Tống đau khổ, Tạ Uyển Oánh giúp bác sĩ Tống và các bác sĩ khoa Tim mạch giải thích rõ ràng: “Đây đúng là bệnh nhân khoa chúng , tính cách chút lệch lạc, là rối loạn nhân cách kịch tính, thích những hành động khoa trương để thu hút sự chú ý và đồng cảm của khác. Có thể là do mối quan hệ gia đình dẫn đến tính cách dị dạng như . Mấy ngày nay cô viện, nhà biểu hiện khá bất thường, đến thăm, chúng cũng cố gắng liên lạc với nhà cô . Đáng tiếc là...”

 

“Người nhà cô đến ?”

 

Vân Vũ

. Y tá trưởng thường xuyên đến an ủi cô . chỉ gặp . Mà đến. Chúng gọi điện nhiều nhưng ai máy.”

 

Hóa còn máy bác sĩ gọi ? Ôm đầu gối , Lý Á Hi ngẩng đầu Tạ Uyển Oánh nghĩ, Vậy là, bác sĩ giúp cô gọi điện thoại?

 

“Chuyện hôm nay là ngoài ý . Mong đừng trách cô , cũng đừng trách bác sĩ Tống. Hãy để cô yên tĩnh .” Giọng Tạ Uyển Oánh cứng khi những lời .

 

Những khác ngạc nhiên tại như .

 

Tống Học Lâm liếc cô với vẻ khó tin trong mắt nghĩ, Không bạn của cô ? Sao cô bình tĩnh hơn ?

 

Anh chuẩn tinh thần để cô túm áo mắng một trận. Dù thì, chính quản lý bệnh nhân dẫn đến việc bạn cô thương nặng.

 

“Đây lời . Mà là lời bạn dặn dò khi hôn mê.” Tạ Uyển Oánh nhỏ giọng .

 

Mọi mặt đều chấn động.

 

Mẹ cô từng , bạn của cô điều, là một cô gái từ nhỏ điều. Mặc dù phận từng bất công với Ngô Lệ Toàn khi còn nhỏ, nhưng cô sẽ oán hận. Không oán trách bất cứ ai, càng oán trách bác sĩ, bởi vì bạn của cô cũng là bác sĩ.

 

 

 

 

 

Loading...