Chồng nổi giận, nhưng Tôn Dung Phương lo lắng, bà với con gái:
“Ba con cái tính tình mà, vài hôm nữa tự khắc sẽ chấp nhận thôi.”
Nhà họ Tạ đều giống cả, theo kiểu gia trưởng, sĩ diện thì nhiều mà năng lực chẳng bao nhiêu, sự thật thì chẳng tạo nổi gợn sóng nào.
Ngược , bên nhà đẻ của Tôn Dung Phương thì nhiều học hành tử tế. Ví dụ như chị họ Chu Nhược Mai hai đứa con học hành . Còn con gái của dì út của Tạ Uyển Oánh – bé Lâm – cũng học tồi. Vậy nên việc Uyển Oánh thi đậu đại học, dì út là đầu tiên ủng hộ cô, điều đó cũng chẳng lạ. Còn Chu Nhược Mai phản đối cũng trong dự tính thôi, ai cần gì để tâm.
Chớp mắt một cái, giấy báo trúng tuyển đại học gửi đến. Lần , khi đến trường cũ nhận giấy báo, Tạ Uyển Oánh tình cờ gặp Triệu Văn Tông.
Hai gặp ở hành lang, ánh mắt chạm , trong lòng khỏi chút tôn trọng lẫn . Dù gì, cả hai từng là học sinh cô Lưu Tuệ coi thường, thường xuyên mắng mỏ vì cho rằng tương lai.
Lần , phát giấy báo nhập học là cô Lưu, mà là thầy Vương – giáo viên Phòng Giáo vụ, cô Lưu quản lớp. Thầy Vương giải thích với học sinh trong lớp:
“Cô Lưu cảm mấy hôm nay, lẽ do thời tiết quá nóng, hiện đang sốt ở nhà. Nếu , các em thể tới thăm cô một chút.”
Trong những học sinh cô Lưu yêu quý nhất, lớp trưởng Vu cũng chẳng thèm đến trường, thì gì đến chuyện thăm cô.
Trương Vi nhà tới đón, cũng chẳng trường. Còn Hồ Hạo, khi từ xa thấy bóng dáng Triệu Văn Tông thì lập tức đầu bỏ .
Một nhóm học sinh bắt đầu thì thầm:
“Sao cô Lưu bệnh? Sao đột nhiên phát ốm thế?”
trong lòng ai cũng hiểu rõ. Nghe từ khi điểm thi đại học của học sinh trong lớp, cô Lưu như biến thành khác, cứ là lạ thế nào.
“Uyển Oánh, em thăm cô Lưu ?” Thầy Vương hỏi thẳng, giọng như thể sắp đặt sẵn.
Mọi ánh mắt xung quanh đều đổ dồn về phía cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-28-gap-lai-an-su-1.html.]
Tạ Uyển Oánh chỉ điềm nhiên từng trong họ.
Bị ánh mắt cô tới, từng bỗng thấy chột . Ai cũng nhớ chuyện khi xưa lúc Uyển Oánh nộp nguyện vọng, cô Lưu và lớp trưởng Vu ép buộc, cả lớp chẳng ai giúp, còn châm chọc mỉa mai cô. Giờ nghĩ , ai cũng thấy hổ — từng trong họ, thật chẳng ai gì.
“Làm ? Cô Lưu là chủ nhiệm lớp em, mà em là học sinh cô đào tạo thành Trạng Nguyên khối Tự nhiên.” Thầy Vương tăng thêm trọng lượng trong lời .
Tạ Uyển Oánh vẫn giữ nét mặt bình tĩnh, thẳng thầy Vương, ánh mắt sắc bén đến mức giống như chính cô mới là thầy giáo.
Thầy Vương bỗng thấy tim chột .
là cô Lưu là chủ nhiệm lớp, nhưng cả ba năm cấp ba, cô từng điều gì cho Tạ Uyển Oánh. Trong mắt cô Lưu, chỉ Trương Vi, lớp trưởng Vu và Hồ Hạo mới là “con cưng”. Còn Uyển Oánh? Cô từng coi trọng.
Vậy thì... dựa mà Uyển Oánh đến thăm cô?
“Thầy Vương, thầy gì cơ? Thầy em đến thăm cô Lưu ?”
Một giọng trầm vang lên.
Thầy Vương giật nảy , đầu .
Ở cửa, một cô giáo hơn 60 tuổi, tóc bạc trắng, đeo kính, đang thẳng ông với ánh mắt sắc bén khiến ông thể trốn tránh. Giọng của bà đầy sự chất vấn và quyền uy của một nhà giáo lâu năm.
Phiêu Vũ Miên Miên
Trong mắt Tạ Uyển Oánh chợt lóe lên niềm vui:
“Cô Trang!”
“Cô Trang về !”
Các thầy cô trong trường tin liền kéo đến, vui vẻ chào hỏi.
Cô Trang từng là tổ trưởng tổ Toán học chuyên nghiên cứu ôn thi đại học nổi tiếng của trường cấp ba Kim Kiều. Trong mấy năm khi nghỉ hưu, cô đào tạo nhiều học sinh xuất sắc. Chỉ tiếc là năm ngoái đến tuổi hưu, cô buộc rời trường, chuyển đến nhà con trai để phụ chăm cháu.