Trở Về 90: Cô Trở Thành Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài - Chương 15: Vì mẹ (2)

Cập nhật lúc: 2025-08-01 03:37:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Thế nào? Bà đồng ý cho con gái điền nguyện vọng ?” – Cô chủ nhiệm Lưu Tuệ nhíu mày, rõ ràng hài lòng với phản ứng của Tôn Dung Phương. Trong mắt cô, phụ chẳng khác gì “ trời đất, chẳng coi ai gì”, để tâm đến lời giáo viên.

“Nó thi trường nào thì dĩ nhiên là nó tự quyết định.” – Tôn Dung Phương đáp.

Nghe qua thì vẻ là một tôn trọng con gái, nhưng điều đó chỉ càng khiến Lưu Tuệ tức đến bốc hỏa.

Cô giáo bật dậy:

“Giờ hiểu ý nhà chị. đến đây là để rõ ràng với phụ . Nếu đến lúc đó con gái chị đủ điểm Quốc Hiệp, đăng ký bất kỳ trường cao đẳng nào khác, thì coi như đỗ đại học nào cả. Đừng ai đổ trách nhiệm cho giáo viên! rõ luôn: với học lực hiện tại, cô tuyệt đối thể đỗ Quốc Hiệp.”

“Nếu… nếu chẳng may mà thi đỗ thì ?” – Tôn Dung Phương môi run run hỏi.

“Cái gì mà nếu! đỗ, bà ?” – Lưu Tuệ gần như quát lên.

Đối mặt với sự tức giận của giáo viên chủ nhiệm, Tôn Dung Phương sững . Kỳ thi đại học còn thi mà, cô giáo thể khẳng định chắc chắn con gái thi trượt?

thẳng luôn, nếu con bé đỗ Quốc Hiệp, cuối cùng bất kỳ trường đại học nào thì cũng đừng trách giáo viên. giáo viên từng dạy qua bao học sinh, hiểu rõ. Với cảnh nhà các , đào tạo một bác sĩ, đúng là si tâm vọng tưởng. Chính bà cũng bác sĩ, dẫn dắt con? Sau , nếu nó bác sĩ, nhà mối quan hệ gì để giữ nó ở bệnh viện trong nội thành ?”

chị họ ở bệnh viện…” – Tôn Dung Phương nhỏ.

“Chị họ ? Quan hệ xa mà bà nghĩ bà sẽ giúp con gái bà chắc?” – Lưu Tuệ nhạt.

Ở bên trong, Tạ Uyển Oánh nhịn bật . Cô giáo chủ nhiệm cũng giống như cô, sớm thấu lòng thật sự của dì Chu Nhược Mai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-15-vi-me-2.html.]

Tôn Dung Phương nghẹn họng. Từ tối qua khi trở về từ nhà chị họ, bà cảm nhận rõ ràng: Chu Nhược Mai vốn dĩ ý định giúp đỡ đứa em họ .

“Thôi , coi như xong.” – Lưu Tuệ lắc đầu, xách cặp tài liệu , “Nhà đúng là lượng sức, hiểu rõ năng lực bản , trách cả nhà cứ mãi lụn bại như thế.”

“Mẹ, uống ly nước.” – Tạ Uyển Oánh rót nước sôi một ly, đưa cho .

Tôn Dung Phương cầm lấy ly nước, đang định hỏi con gái thật sự điền trường đại học lớn , thì…

“Ê!” – Một tiếng hét lớn cắt ngang cuộc trò chuyện của hai con.

Quay đầu thì thấy Tạ Trường Vinh trở về.

Vừa bước nhà, ông trút một tràng mắng vợ:

Phiêu Vũ Miên Miên

“Nghe chủ nhiệm lớp tới nhà? Bà tiếp đãi kiểu gì thế hả? ngoài cửa còn lão Ngô hàng xóm cô giáo giận lắm!”

Vào thời đó, đắc tội với một giáo viên là chuyện nghiêm trọng, chỉ một lời truyền miệng từ hàng xóm là đủ khiến cả khu con cái nhà tiêu .

“Không mà, .” – Tôn Dung Phương vội vàng giải thích, “Cô giáo chỉ đến chuyện về việc điền nguyện vọng thi đại học thôi.”

bà chẳng thèm cô giáo, cũng lời ba , còn để con bé điền trường y gì đó, chọn trường sư phạm, bà định cái gì ?” – Tạ Trường Vinh sang con gái, chỉ thẳng tay mặt cô, ánh mắt như ăn tươi nuốt sống.

Con gái mà học trường sư phạm thì bao: trợ cấp sinh hoạt, học phí miễn. Những ngành khác thì chẳng ưu đãi gì.

“Học sư phạm là nhất.” – Tạ Trường Vinh quát lên, “Đừng gây thêm rắc rối cho cái nhà nữa. Nhà tiền cho cô học cái kiểu đó !”

Loading...