Bác sĩ Lâm xử lý chuyện theo đúng quy định, với cô :
“Bệnh nhân chuyển sang khoa Tim mạch Ngoại , bệnh án của họ đương nhiên cũng chuyển sang đó. Cô tự đến khoa Tim Ngoại mà tìm .”
“À, chuyển sang Tim Ngoại ?” – Chương Tiểu Huệ giả bộ ngạc nhiên như chuyện.
“Mới hôm qua bác sĩ Lâm gọi điện cho chị mà chị bắt máy đấy, bác sĩ Chương.” – Một y tá bụng bên cạnh lên tiếng nhắc.
“À… điện thoại di động của …” – Chương Tiểu Huệ cố gắng tìm lý do, “ với trưởng y tá cùng phòng , hai lận. Có thể chị nhớ nhầm.”
“Hôm qua viện phó Ngô bảo chị đến xem bệnh nhân, chị đến xem ?” – Bác sĩ Lâm lạnh lùng hỏi .
Chương Tiểu Huệ gật đầu: “Có, đến xem.”
Nghe cô thản nhiên gật đầu như , bác sĩ Lâm liền xoay bỏ luôn.
Ngó sơ cũng , rõ ràng chẳng hề bệnh nhân chuyển ICU. Bệnh án hiện tại ở ICU, ở khoa Tim Ngoại nữa. Bác sĩ Lâm cũng chẳng dạng , học hành đàng hoàng, cố tình bày “cái bẫy” nhỏ để thử phản ứng, và quả nhiên tiếp tục phủi trách nhiệm.
Người như thể cứu vãn nổi. Về gặp cô , tránh xa bao nhiêu thì tránh.
Thấy bác sĩ Lâm đột ngột bỏ , Chương Tiểu Huệ trố mắt: Gì trời!?
“Đô đô đô” – điện thoại rung lên, cô móc máy . Đầu bên là giọng của Phó chủ nhiệm khoa Tim Nội – chủ nhiệm Phương.
“Cô khoa ngay, chuyện ! Báo cáo cô tự , tự xem ?”
Chương Tiểu Huệ lập tức cảm thấy chuyện lớn – viện phó Ngô mà còn nhớ đến chuyện của cô !
“Chủ nhiệm Phương, thầy hướng dẫn của là chủ nhiệm Triệu, mà chủ nhiệm Triệu hiện công tác ?” – Cô vội , hy vọng trì hoãn đến khi thầy về mới xử lý thì nhẹ nhàng hơn.
Chủ nhiệm Phương thẳng:
“Khoa họp và quyết định: tạm dừng công việc và học tập lâm sàng của cô. Chủ nhiệm Triệu chuyện.”
Nghe đến đây, Chương Tiểu Huệ chân bủn rủn, vững. Hoàng Bội Bội và Thẩm Hi Phỉ vội vàng theo cô về khoa Tim Nội để giải thích rõ ràng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-148-chan-mem.html.]
Bên , Tạ Uyển Oánh nhận điện thoại mới. Nhìn thấy gọi đến là của sư Tào, cô bất ngờ, chuyện gì.
“Đô” một tiếng, điện thoại kết nối. Đầu bên , Tào Dũng trong lòng lo lắng, tay cũng đổ mồ hôi. Hoàng Chí Lỗi kịp thời báo cho tiểu sư điện thoại mới, nên lập tức gọi thử xem đúng , cũng nghĩ nên gì.
Phiêu Vũ Miên Miên
“Sư Tào?” – Đợi mãi bên lên tiếng, Tạ Uyển Oánh nghi hoặc hỏi, gọi nhầm .
“Phải, là .” – Tào Dũng vội vàng lấy giọng, sợ sư treo máy.
“Sư gọi em việc gì ?” – Tạ Uyển Oánh hỏi.
“Em hôm nay trực ban ?” – Tào Dũng phát hiện bao giờ hồi hộp đến .
“Vâng ạ, tối nay em trực đêm.” – Tạ Uyển Oánh gật đầu.
“Trực đêm thì tan ca nhớ nghỉ ngơi cho tử tế nhé.” – Nói câu , Tào Dũng chợt thấy giống mấy bác sĩ già trong viện, lải nhải với đàn em. Anh vội sửa :
“Mấy hôm nay ở khoa. Đợi , sẽ dạy em cách báo cáo ngoại khoa.”
Sư đích dạy cô ư? Đây đúng là cơ hội vàng cho sinh viên y!
Tạ Uyển Oánh vui mừng khôn xiết, gật đầu lia lịa:
“Cảm ơn sư !”
Sau khi gác máy, Tào Dũng sờ n.g.ự.c – tim vẫn còn đập thình thịch – khỏi tự hỏi nên tìm lão bạn học Chu Hội Thương khám tim thử , bật một .
Triệu Triệu Vĩ chọc vai Tạ Uyển Oánh:
“Tối nay sẽ theo học ở phòng cấp cứu. Bác sĩ Kim của khoa Thần Kinh Nội trực đêm nay, nên cử xuống thực tập phòng cấp cứu. Nhờ phúc của đấy.”
Xem các bạn cùng lớp cũng đang “hưởng ké” ảnh hưởng từ Uyển Oánh, ai cũng cơ hội kiến tập hơn.
Đêm nay là mồng Hai Tết, lượng bệnh nhân đông, bác sĩ trực cũng ít. Những quen như bác sĩ Lâm, bác sĩ Giang hôm qua thì hôm nay cũng tiếp tục trực. Các bác sĩ “vàng” của Nội khoa cũng đổ về khám bệnh.
Dù , vì bệnh nhân đông lên, bác sĩ nào cũng bận túi bụi.