Trở Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chủ? Tôi Hắc Hóa Rồi - Chương 24: Ngu thế này mà cũng đòi đi ăn trộm?

Cập nhật lúc: 2025-12-19 04:24:33
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Buổi chiều. Vương Kiến Quốc gọi mấy thanh niên trai tráng trong thôn đến giúp Thẩm Nam Sơ dọn nhà. Vương Tú Mỹ và thím Hoa Lan cũng đến giúp.

 

Kết cấu chính của ngôi nhà vẫn còn . Đám thanh niên dọn dẹp ngói vỡ, gỗ mục. Phụ nữ thì cắt cỏ dại trong sân. Đông nhanh, chẳng mấy chốc ngôi nhà hình dáng.

 

Gian nhà bên còn khá chắc chắn, gia cố cửa nẻo là ở tạm . Mái bếp dột nhưng ảnh hưởng lắm. Đèn điện hỏng, cái mới là xong. Chỉ phiền là giường chiếu chăn màn.

 

Vương Kiến Quốc hào sảng bảo dân làng mang hai cái ghế băng dài và ít ván gỗ từ trường học về, ghép thành cái giường đơn sơ. Thẩm Nam Sơ kén chọn.

 

["Điểm Chán Ghét +1"] ["Điểm Chán Ghét +1"] Lại ai ghét cô thế ? Thấy thím Hoa Lan ôm một bộ chăn đệm đến thì cô hiểu ngay. Là hai cô con dâu nhà trưởng thôn.

 

"Đồng chí Thẩm, đây là chăn đệm mới, thím giặt sạch . Bông bên trong cũng mới bật năm ngoái." Vốn định để dành cho con trai cả về thăm nhà nhưng về nên dùng đến. Đêm ở thôn vẫn lạnh, chăn thì ngủ .

 

"Cháu dùng tạm nhé." Thím Hoa Lan dúi tay cô, lòng đau như cắt nhưng bỏ con săn sắt bắt con cá rô. Thẩm Nam Sơ nhận lấy, vali của cô nhét cái chăn bông .

 

"Thím Lan, cháu gấp quá nên thiếu đồ. Hay là cháu gửi tiền mua bộ chăn của thím nhé." Thím Hoa Lan sướng rơn, ngay cô bé điều mà. "Thế ? Thím tặng cháu mà." "Thím lấy tiền thì cháu dám nhận ."

 

Thẩm Nam Sơ nhét tờ Đại Đoàn Kết (10 đồng) túi thím Hoa Lan. Thím Hoa Lan trong lòng nở hoa nhưng ngoài mặt vẫn từ chối lấy lệ. Cuối cùng cũng nhận lấy. Bộ chăn mua mới cũng chỉ 6-7 đồng, 3 đồng thừa là cái tình. Sau cô cần nhờ vả thím Hoa Lan nhiều.

 

Tối đến, ngôi nhà hoang dọn dẹp tươm tất, tuy đơn sơ nhưng ở . Thẩm Nam Sơ ăn tối ở nhà trưởng thôn, bữa cơm hẳn thịt xông khói xào măng tây (dù măng nhiều thịt ít). Thím Hoa Lan gắp thịt cho cô ánh mắt ghen tị của cả nhà.

 

...

 

Buổi tối. Thẩm Nam Sơ từ chối lời mời ngủ cùng của Vương Tú Mỹ, một dọn nhà mới. Hì hục nhóm bếp đun nồi nước nóng, kịp tắm thì đèn tắt phụt. C.h.ế.t tiệt! Cô quên mất nông thôn cắt điện luân phiên, chỉ điện từ 7 đến 9 giờ tối.

 

Hệ thống: "Ký chủ, đèn năng lượng mặt trời sạc điện, giá 30 Điểm Chán Ghét, đổi ?" Thẩm Nam Sơ: "30 điểm? Mi cướp ?" Hệ thống: "..."

 

Thẩm Nam Sơ tìm thấy cái đèn dầu thím Hoa Lan để . Có ánh sáng . Đèn dầu cũng chill phết, sợ ai phát hiện. Tắm rửa xong, cô lên giường gỗ cứng ngắc ngủ .

 

Nửa đêm. Thẩm Nam Sơ choàng tỉnh, bật dậy. Ngoài cửa tiếng động nhỏ. Cót két, cót két. Tiếng cạy cửa! Mới đêm đầu tiên kẻ mò đến? Thấy cô đơn độc mã dễ bắt nạt ? Thẩm Nam Sơ nhếch mép tà. Đến lúc lập uy .

 

Cô rón rén xuống giường, thắp đèn, nương theo ánh trăng cửa. Đợi vài phút mà tên trộm vẫn cạy cái then cửa lỏng lẻo. Thẩm Nam Sơ cạn lời. Ngu thế mà cũng đòi ăn trộm? Về học !

 

Cô dứt khoát tự mở chốt cửa.

 

Ngoài cửa, Vương Nhị Cẩu thấy cửa lỏng , tưởng cạy , mặt lộ vẻ dâm tà mừng rỡ. Hắn rình mò cô em thanh niên trí thức xinh từ sáng. Nghe cô ngủ một ở nhà hoang, sướng rơn, rình trong bụi cỏ cho muỗi đốt sưng cũng cam lòng.

 

Hí hửng đẩy cửa bước . Mỹ nhân sờ thì mắt ăn một đấm. Bốp! Bốp! Thẩm Nam Sơ đ.ấ.m liên tiếp hai cú hai mắt cho cân đối. Rồi bồi thêm một cước hạ bộ. "Cho chừa thói tà dâm!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tro-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chu-toi-hac-hoa-roi/chuong-24-ngu-the-nay-ma-cung-doi-di-an-trom.html.]

 

Vương Nhị Cẩu đau đớn ngã vật xuống đất, cong như con tôm luộc. Hệ thống vội che mắt . つ﹏⊂

 

Thẩm Nam Sơ thong thả cửa, nhặt một thanh gỗ thừa vứt mái hiên, chậm rãi tiến gần Vương Nhị Cẩu. Dưới ánh trăng mờ ảo, Vương Nhị Cẩu qua đôi mắt sưng húp chỉ thấy một nàng tiên nữ xách "gậy thần" tới. Tiên nữ , nhưng lạnh gáy quá!

 

Á á á!!! Tiếng hét t.h.ả.m thiết x.é to.ạc màn đêm, vọng lên tận trời xanh...

 

Nhà trưởng thôn. Vương Kiến Quốc bật dậy, lay vợ: "Bà ơi, thấy tiếng hét ?" "Đêm hôm ? Ngủ !" Vợ ông lầm bầm ngủ tiếp. Vương Kiến Quốc lắng tai , thấy gì nữa, tưởng ảo giác.

 

Vương Tú Mỹ ở gần đó thì rõ mồn một. Cô tụt xuống khỏi nhà cây, bố cô cũng chạy . "Tiếng bên nhà đồng chí Thẩm ?" " bố. Chắc trộm!" Bố Vương Tú Mỹ vác cái cuốc, ném cho con gái một cái, cả nhà ba cầm đèn pin hùng hổ chạy sang.

 

Đến nơi, cả nhà sững sờ. Thẩm Nam Sơ vắt chân chữ ngũ mái hiên, tay cầm thanh gỗ gõ nhịp xuống đất. Trước mặt cô, một gã đàn ông đang quỳ lạy như tế . Bóng lưng , giọng ... chẳng thằng lưu manh Vương Nhị Cẩu ?

 

"Chú Đại Chí, cứu cháu với, cháu dám nữa ." Vương Nhị Cẩu thấy nhà Vương Tú Mỹ như thấy cứu tinh, bò lồm cồm . "Hửm?" Thẩm Nam Sơ gõ mạnh cây gậy xuống đất. "Không ..." Vương Nhị Cẩu vội bò giật lùi về chỗ cũ, tiếp tục dập đầu. Ngoan như cún.

 

Thẩm Nam Sơ hài lòng. Dám động thổ đầu thái tuế, cô đang lo gà để g.i.ế.c dọa khỉ đây! Cả nhà Vương Tú Mỹ trố mắt . Vương Nhị Cẩu ăn trộm gà thành còn mất nắm gạo, cô gái liễu yếu đào tơ đ.á.n.h cho thành đầu heo? Đồng chí Thẩm dũng mãnh quá! ദ്ദി˶•̀֊•́)✧

 

Khi Vương Kiến Quốc chạy tới, Vương Nhị Cẩu t.h.ả.m nỡ . Mắt sưng húp đen sì, trán đầy bùn đất, nước mắt nước mũi tèm lem. Thấy trưởng thôn, định cầu cứu nhưng liếc thấy Thẩm Nam Sơ thì quỳ ngay ngắn. Hắn sợ phụ nữ như tiên mà độc như rắn c.h.ế.t khiếp .

 

Chẳng cần Thẩm Nam Sơ trình bày, Vương Nhị Cẩu tự khai tuốt tuồn tuột. Vương Kiến Quốc tức giận đỏ mặt. May mà Thẩm Nam Sơ cô gái yếu đuối, chứ khác thì xong đời .

 

Thẩm Nam Sơ im lặng quan sát xem trưởng thôn xử lý thế nào. Vương Kiến Quốc do dự, sai trói gô Vương Nhị Cẩu . "Thôn Vương Gia xưa nay thuần phác, dung túng trộm cắp, h.i.ế.p đáp phụ nữ. Mai sẽ áp giải lên công an!"

 

Vừa dứt lời, một bà già gầy gò, mặt mày chua ngoa lao chắn Vương Nhị Cẩu. "Tao xem ai dám động cháu tao?" Đó là bà nội Vương Nhị Cẩu - mụ già họ Vu. Cháu hư tại bà, Vương Nhị Cẩu hư hỏng là do bà nuông chiều mà .

 

"Thím Vu, Nhị Cẩu phạm pháp ." "Phạm cái rắm! Mày trưởng thôn mà bênh làng, bênh con ngoài ? Hôm nay tao luôn, ai dám trói cháu tao, tao thắt cổ c.h.ế.t cửa nhà đứa đấy!"

 

Mụ già Vu ăn vạ khiến sự việc trở nên khó giải quyết. Thẩm Nam Sơ hài lòng, Vương Kiến Quốc đến bước . Giờ để bà già cho cô xử lý.

 

"Thảo nào Vương Nhị Cẩu mất dạy thế, hóa gia phong nhà bà là 'cùn' ?" Thẩm Nam Sơ xách gậy tiến gần. Vương Nhị Cẩu sợ hãi rúc lưng bà: "Bà ơi cứu cháu, cháu tù." "Yên tâm, bà đây, xem ai dám động mày!" Mụ già Vu xót cháu, sang c.h.ử.i Thẩm Nam Sơ. "Con hồ ly tinh , chắc chắn mày quyến rũ cháu tao, thì cạy cửa nhà khác mà cạy cửa nhà mày?"

 

Vương Kiến Quốc mất mặt quá thể, định gì đó thì Thẩm Nam Sơ ngăn . "Bà dạy cháu '' thật đấy. Cháu phạm pháp bà vỗ tay, nó g.i.ế.c chắc bà đưa d.a.o nhỉ? Bà còn bao che cho nó, tin tố cáo bà luôn ? Bao che tội phạm cũng là tội đấy."

 

Mụ già Vu hoảng sợ: "Mày... mày dám? Tao thắt cổ cửa nhà mày." Một hai nháo ba thắt cổ, trò Thẩm Nam Sơ lạ gì. Cô giật lấy sợi dây thừng, nhoáng cái trói gô cả hai bà cháu với .

 

"Bà thích thắt cổ thì lên đồn công an mà thắt! Chỗ đấy rộng, đông , tha hồ cho bà diễn!"

 

 

Loading...