Trở Lại Năm 1988: Từ Bỏ Tình Si, Trở Thành Lưỡi Dao Của Tổ Quốc - 4

Cập nhật lúc: 2025-12-28 11:34:22
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VOeVJoUJl

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dưới ánh nắng, cô nắm c.h.ặ.t bản quyết định mạ vàng, đôi chân mày giãn , nở một nụ nhẹ nhõm thực sự bao ngày kìm nén.

Bước chân trở về cũng trở nên nhẹ tênh.

Khi ngang qua tiệm cơm quốc doanh, một chiếc xe Jeep quen thuộc bỗng lọt tầm mắt.

Phó Hoài Xuyên bước xuống từ ghế lái, vòng cửa , cẩn thận bế một đứa trẻ quấn trong tã lót ngoài.

Thẩm Nguyệt Như cũng bước theo sát phía .

Hai một con, dáng vẻ mật hệt như một gia đình ba bình dị, sóng vai về phía cửa tiệm.

Ánh mắt Bạch Thấm Dao dán c.h.ặ.t ba họ.

Phó Hoài Xuyên như cảm nhận điều gì đó, bất chợt ngẩng lên về phía .

Trong khoảnh khắc bốn mắt , sững một chút bình thản lên tiếng:

"Thấm Dao, ở đây?"

Bạch Thấm Dao nhếch môi, hỏi ngược :

"Anh về từ bao giờ thế?"

Thẩm Nguyệt Như sát cạnh Phó Hoài Xuyên lập tức lộ vẻ ngạc nhiên, dịu dàng :

"Chị ? Hoài Xuyên về từ tối qua , bệnh viện chăm sóc em và bảo bảo cả đêm đấy. Hôm nay bảo bảo xuất viện, đặc biệt đưa con em đến đây ăn mừng."

Phó Hoài Xuyên cũng tiếp lời giải thích:

"Ừ, đứa nhỏ khỏi bệnh nên đưa họ ăn bữa ngon, ý gì khác."

Chỉ những kẻ tật mới giật vội vã biện minh.

Bạch Thấm Dao giữ nụ nhàn nhạt, giọng chút gợn sóng:

"Vậy hai cứ ăn , đây."

Ngay khoảnh khắc cô , phía vang lên giọng rụt rè của Thẩm Nguyệt Như:

"Hoài Xuyên, chị giận ? Hay là... chúng đừng ăn nữa nhé?"

Phó Hoài Xuyên chỉ khựng một giây, giọng điệu đầy vẻ quan tâm:

"Chúng ngay thẳng thì gì mà dám ăn."

Tiếng bước chân lưng xa dần, Bạch Thấm Dao ngoảnh đầu , nhưng lòng cô như ngâm trong nước đắng, dâng lên từng đợt chát chúa.

Phó Hoài Xuyên nhiệm vụ về, việc đầu tiên là về nhà mà là lao thẳng đến chỗ yêu cũ.

Sự thật một nữa chứng minh, từng thực sự coi cô là vợ.

giờ đây, cô chẳng còn bận tâm nữa .

Về đến đại viện, Bạch Thấm Dao cẩn thận cất bản quyết định hộp báu vật của .

Còn năm ngày nữa là rời , cô quyết định về nhà thăm để chào từ biệt bà.

Đang xách hành lý thu dọn khỏi phòng ngủ, cô đụng mặt Phó Hoài Xuyên đẩy cửa bước .

Nhìn thấy chiếc vali tay cô, sắc mặt Phó Hoài Xuyên sa sầm , trách móc:

"Cô định gì thế? Chỉ vì hôm qua về mà báo nên cô định bỏ nhà ? Sao bây giờ cô trở nên ngang ngược hiểu chuyện như thế?"

Nghe những lời buộc tội vô căn cứ của , l.ồ.ng n.g.ự.c Bạch Thấm Dao như nghẹn , đau thắt.

Cô bình thản đáp: " chỉ về thăm thôi."

Phó Hoài Xuyên ngẩn , cơn giận ban nãy bỗng tan biến bớt:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-lai-nam-1988-tu-bo-tinh-si-tro-thanh-luoi-dao-cua-to-quoc/4.html.]

"Xin , là trách lầm cô. Cô về thăm vợ, mai nghỉ, để cùng cô."

Bạch Thấm Dao , im lặng hồi lâu gật đầu:

"Được."

Không để nhận ý định rời của , đó là sự tôn nghiêm cuối cùng cô dành cho cuộc hôn nhân .

Phó Hoài Xuyên bổ sung thêm:

"Lúc nãy ở tiệm cơm mua món thịt kho tàu cô thích, để bàn đấy, cô mau ăn ."

Bạch Thấm Dao liếc bàn ăn, hộp thịt kho tàu thơm lừng nhưng cô chỉ thấy buồn nôn.

"Món ghét nhất chính là thịt kho tàu."

Gương mặt Phó Hoài Xuyên cứng đờ, đáy mắt thoáng qua vẻ hối :

" nhớ nhầm, cô..."

Lời dứt, từ căn phòng bên cạnh đột nhiên vang lên tiếng của Thẩm Nguyệt Như:

"Hoài Xuyên, giúp em với! Bảo bảo nghịch ngợm quá, tắm nước b.ắ.n hết lên em ..."

Phó Hoài Xuyên chút do dự , một nữa để mặc Bạch Thấm Dao chơ vơ tại chỗ.

Bạch Thấm Dao mỉm , trái tim cô từ lâu tê dại đến mức chẳng còn cảm giác gì nữa.

Chương 5.

Bạch Thấm Dao cảm thấy l.ồ.ng n.g.ự.c như một lưỡi d.a.o cùn cứa mạnh, bước chân lảo đảo, cả va cánh cửa phát tiếng động trầm đục.

Phó Hoài Xuyên phản ứng cực nhanh, đột ngột đầu .

Khi đối diện với đôi mắt ngấn lệ của Bạch Thấm Dao, chân mày siết c.h.ặ.t đầy khó chịu.

Anh nhanh ch.óng vớ lấy bộ quần áo sạch giá quấn c.h.ặ.t lấy hình Thẩm Nguyệt Như, đó mới về phía Bạch Thấm Dao, giọng điệu nghiêm nghị:

Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn

" và Nguyệt Như gì cả, cô đừng năng lung tung hỏng danh dự của cô ."

Bạch Thấm Dao chằm chằm, giọng run rẩy đầy bi thương:

"Trai đơn gái chiếc ôm ấp thế , còn bảo đừng hiểu lầm? Phó Hoài Xuyên, coi là con ngốc để xoay như chong ch.óng ?"

Nhìn thấy sự đau đớn tột cùng trong mắt cô, lòng Phó Hoài Xuyên bỗng dâng lên một luồng bực bội khó tả.

Anh cau mày sâu hơn, trầm giọng:

"Là tự cô nghĩ nhiều thôi, đừng bôi nhọ và Nguyệt Như như thế, chúng trong sạch."

Sự thật rành rành ngay mắt, vẫn một mực bảo vệ phụ nữ khác.

Trái tim Bạch Thấm Dao như một quả tạ nghìn cân đập trúng, vỡ thành từng mảnh vụn.

Trớ trêu , Thẩm Nguyệt Như vẫn bên cạnh dịu dàng giải thích:

"Chị Thấm Dao, em định tắm nhưng may trượt chân suýt ngã, Hoài Xuyên bụng đỡ em một tay thôi."

"Hoài Xuyên phận đặc biệt, chị thể vu khống danh dự của . Nếu chị thực sự thích em ở đây, em ngay là chứ gì."

Nói xong, cô định bước thì bỗng "suýt" một tiếng, thuận thế ngã nhào lòng Phó Hoài Xuyên.

"Hình như chân em trật , đau quá..."

Ánh mắt Phó Hoài Xuyên lập tức tràn đầy vẻ xót xa:

"Để đưa em bệnh viện."

Lời dứt, chẳng chẳng rằng bế thốc Thẩm Nguyệt Như lên, sải bước nhanh khỏi phòng tắm.

Loading...