Trở Lại Năm 1988: Từ Bỏ Tình Si, Trở Thành Lưỡi Dao Của Tổ Quốc - 3

Cập nhật lúc: 2025-12-28 11:33:21
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCh8rI9Ue

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thậm chí việc tiếp tục sống chung cũng chỉ là sự "bố thí" để bù đắp.

sự bù đắp như thế, Bạch Thấm Dao hiếm lạ!

Hốc mắt cô đỏ hoe, dòng qua tấp nập trong hành lang bệnh viện càng khiến bóng hình cô thêm phần đơn độc, lẻ loi.

Phải mất một lúc lâu cô mới đè nén cảm xúc để rời , nhưng cửa phòng cấp cứu đột ngột mở , hai đối mặt trong sự ngỡ ngàng.

Tay Phó Hoài Xuyên siết c.h.ặ.t nắm đ.ấ.m cửa, đôi mắt đen láy thoáng qua một tia phức tạp, trầm giọng:

"Thấm Dao, ở đây?"

Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn

Bắt gặp sự chột thoáng qua trong đáy mắt , tim Bạch Thấm Dao đau nhói thêm một nhát.

Cô khó khăn cất lời: "Cổ tay trật, đến lấy ít t.h.u.ố.c."

Phó Hoài Xuyên thở phào, cổ tay ửng đỏ của cô bằng giọng trách móc:

"Ở nhà việc nặng gì thương? Để đưa cô về..."

Lời dứt, từ trong phòng bệnh vang lên tiếng thúc giục của Thẩm Nguyệt Như:

"Hoài Xuyên, giúp em một tay với, bảo bảo tè dầm ."

Phó Hoài Xuyên một chút do dự, lập tức phòng, thuần thục nhấc chân đứa bé lên để lót tã, động tác chuyên nghiệp đến mức rõ ràng hàng nghìn .

Một lát , Thẩm Nguyệt Như mới vờ như thấy cô, giọng điệu mang theo vài phần đắc ý:

"Thấm Dao cũng ở đây ? cách chăm trẻ con, mấy việc là Hoài Xuyên giúp, cô đừng để tâm nhé."

Câu để cô "đừng để tâm", rõ ràng là đang cố ý đ.â.m thọc.

Bạch Thấm Dao nén những đợt sóng lòng, mỉm nhàn nhạt:

"Cô tin tưởng Hoài Xuyên như , chứng tỏ đây chuẩn kỹ để bố, để tâm cả."

Sắc mặt Thẩm Nguyệt Như cứng đờ.

định thêm gì đó nhưng Bạch Thấm Dao còn nán , lưng bước một ngoảnh đầu.

Mỗi bước , vết thương nơi l.ồ.ng n.g.ự.c đau thêm một phần, nặng nề đến nghẹt thở.

Kiếp khi cô mới mang thai, Phó Hoài Xuyên rõ ràng cũng vui mừng, ánh mắt tràn đầy mong đợi, nhưng cuối cùng tất cả vẫn thắng nổi Thẩm Nguyệt Như và con của cô .

Về đến đại viện, cô bôi t.h.u.ố.c lên cổ tay, vết sưng đỏ dần tan , tâm trạng mới bình tâm đôi chút.

Lại một ngày cô độc trôi qua, khi Bạch Thấm Dao bôi t.h.u.ố.c xong bước khỏi phòng thì thấy Phó Hoài Xuyên mang theo vẻ mệt mỏi bước nhà.

Anh chú ý đến vết t.h.u.ố.c tay cô, nhớ chuyện hôm qua liền hỏi:

"Hôm qua đợi tự về ?"

Bạch Thấm Dao bình thản đáp: "Thấy bận nên về thôi."

Phó Hoài Xuyên nhận tâm trạng cô , trong lòng nảy sinh một cảm giác khác lạ khó tả.

Anh định gì đó thì máy nhắn tin trong túi bỗng reo vang.

Vừa tin nhắn, sắc mặt đổi ch.óng mặt:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-lai-nam-1988-tu-bo-tinh-si-tro-thanh-luoi-dao-cua-to-quoc/3.html.]

"Quân khu nhiệm vụ khẩn cấp, vài ngày, cô ở nhà tự chăm sóc ."

Dứt lời, bóng dáng biến mất cánh cửa.

Tiếng xe ô tô xa dần vọng từ sân.

Bạch Thấm Dao cánh cửa trống rỗng, lòng dâng lên một nỗi chua xót, Phó Hoài Xuyên luôn như , về về vội vã, dường như cái nhà với chỉ là nơi dừng chân tạm bợ.

Thẫn thờ một lát, cô nấu bữa sáng.

Sau khi ăn xong, cô bắt đầu thu dọn đồ đạc của .

Mở ngăn cùng của tủ quần áo, bên trong giấu một chiếc hộp báu vật, chứa đựng những huân chương và bằng khen cô đạt khi còn là đội trưởng ở đội Long Diễm.

Đây là những thứ quan trọng nhất, khi rời cô nhất định mang theo.

Trong lúc cúi bê chiếc hộp, cô vô tình rơi một chiếc hộp bên cạnh.

"Cạch" một tiếng, những tờ giấy úa vàng rơi vãi khắp sàn.

Cô cúi xuống nhặt, nhưng khi rõ nét chữ đó, cả cô như rơi xuống hầm băng, đó chính là bản cam kết do tự tay Phó Hoài Xuyên .

[ cam đoan, tuân theo di nguyện của bố mà cưới Bạch Thấm Dao vợ, nhưng đời tuyệt đối yêu cô . Nếu tìm tình yêu đích thực, nguyện ý buông tay tác thành và gửi lời chúc phúc chân thành nhất.]

Chương 4.

Từng câu từng chữ như những chiếc kim nhọn hoắt, găm chi chít tâm can cô.

Ngày , khi toại nguyện gả cho Phó Hoài Xuyên, Bạch Thấm Dao vẫn luôn ngỡ rằng ít nhiều gì cũng chút lòng với .

Cho đến khi Thẩm Nguyệt Như xuất hiện trở , cô mới bừng tỉnh, hóa trong lòng Phó Hoài Xuyên, cô mãi mãi thể sánh bằng yêu cũ mà luôn khắc cốt ghi tâm.

Kiếp , chỉ cần dành cho cô dù chỉ một vị trí nhỏ nhoi, cô cũng sẽ đủ dũng khí để kiên trì đến cùng.

bao giờ nghĩ tới, việc Phó Hoài Xuyên kết hôn với cô chẳng qua chỉ là để thành di nguyện của bố hai bên.

Chẳng trách ngày cưới năm đó, gương mặt từ đầu chí cuối hề vương một nét .

Hóa tất cả ngay từ đầu là vở kịch đơn phương của một cô.

Bạch Thấm Dao cảm thấy l.ồ.ng n.g.ự.c như bóp nghẹt, vị chua xót nghẹn đắng nơi cổ họng khiến hốc mắt cô đỏ bừng trong tích tắc.

Trầm mặc hồi lâu, cô mới chậm rãi ngẩng đầu, đáy mắt cuộn trào một tia quyết tuyệt.

"Phó Hoài Xuyên, nếu từng đặt trong lòng, cũng cần quyến luyến rời nữa."

Khi thốt lời , quyết tâm rời của cô càng thêm kiên định.

Những ngày đó, cô điên cuồng luyện tập chạy bộ và b.ắ.n s.ú.n.g, liều mạng hơn bao giờ hết.

Cứ thế trôi qua một tuần, một buổi chiều tà, thủ trưởng đột nhiên tìm cô chuyện:

"Đồng chí Thấm Dao, đơn xin gia nhập đội Long Diễm của cô phê duyệt. Năm ngày nữa sẽ xe chuyên dụng đến đón cô, thời gian cô hãy thu xếp thỏa các công việc cá nhân."

Mắt Bạch Thấm Dao sáng bừng lên, cô lập tức thẳng lưng:

"Rõ! Cảm ơn thủ trưởng!"

 

Loading...