Anh bỗng ngẩng đầu lên, hỏi Lý Vân: "Thật sự là cô ?!"
Lý Vân gật đầu, : "Ra ngoài thôi."
Vinh Huy lập tức bỏ , nhưng bước một bước thì thấy một tiếng hét thảm thiết từ trong sân vọng .
Anh sững sờ, lập tức tăng tốc chạy ngoài, nhưng thấy Trương Tam ch/ết đất.
Trong sân, , ở khắp nơi trong ngôi nhà , hề thấy bóng dáng Dư Tô.
Vinh Huy theo bản năng lùi một bước, nhưng đột nhiên cảm thấy một luồng gió lạnh từ phía ập tới!
Anh vội vàng nghiêng né tránh, một con da/o nhỏ lướt nhanh qua gò má !
Lý Vân cầm chặt con d/ao nhỏ trong tay, ánh mắt lạnh lẽo chằm chằm , thản nhiên :
"May mắn , khi tất cả chơi thấy th/i th/ể, đêm nay tạm thời sẽ kết thúc."
Lưng Vinh Huy dựa cánh cửa, hai mắt gắt gao chằm chằm con d/ao trong tay cô, lạnh giọng :
"Kế hoạch thật đấy, nếu cô gi/ết bây giờ, chỉ còn cô và cô . Qu/ỷ đêm mai chắc chắn là cô, ... cô sẽ thắng."
Khóe môi Lý Vân khẽ nhếch lên, đây dường như là đầu tiên cô nở nụ , chỉ điều lúc , nụ đó trông mấy thiện.
Vinh Huy dựa cánh cửa dịch đến lối , vẫn cảnh giác chằm chằm Lý Vân:
"Làm cô thể chắc chắn là cô đánh thắng ? Đừng quên, là một đàn ông lành lặn, còn cô là phụ nữ."
"Ồ." Lý Vân ý định nhảm với , đương nhiên, từ khi bắt đầu nhiệm vụ cô bao giờ nhảm.
Với câu trả lời qua loa đó, cô nữa tấn công Vinh Huy.
Sau khi trực diện thấy cách cô tấn công, Vinh Huy lập tức dẹp bỏ sự coi thường trong lòng, mỗi chiêu thức của cô , là luyện tập! Hơn nữa là tán thủ.
Đương nhiên, bản cũng là từng học.
Bất cứ ai thể sống sót qua vài nhiệm vụ, chắc hẳn đều ngu ngốc đến mức học bất kỳ kỹ năng tự vệ nào.
Tuy nhiên, dù Lý Vân cũng d/ao trong tay, khi Vinh Huy suýt mũi da/o cứa cổ, đột ngột lùi mấy bước, tung một cú đá nghiêng Lý Vân đang đuổi theo!
Ngay khi chân suýt chạm Lý Vân, một cảm giác choáng váng đột ngột ập đến.
Đã quen , Vinh Huy kịp mở mắt , họ một nữa trở căn phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-choi-tu-than-vo-han/chuong-97-2.html.]
Anh mở mắt và ngay lập tức về phía Dư Tô, chỉ thấy cô vẫn đang ngủ say, còn vị trí của Trương Tam... trống .
Lý Vân cũng dậy, ánh mắt thờ ơ lướt qua hai còn trong phòng, khẽ nhíu mày.
Vừa mới đánh một trận, tuy Vinh Huy ý định tiếp tục tay, nhưng cũng định chuyện với Lý Vân.
Anh chỉ liếc Lý Vân một cái, dậy về phía Dư Tô, đưa tay gọi cô dậy.
Dư Tô tỉnh , đưa tay dụi dụi đôi mắt khô rát, đang dụi mắt nửa chừng thì cô khựng , bừng tỉnh, đột ngột thẳng dậy.
Ánh mắt quét qua căn phòng, cô ngẩn : " qu/ỷ xong ?"
Vinh Huy gật đầu, khuôn mặt hủy hoại nặng nề biểu cảm gì, chỉ vẻ nghiêm nghị ẩn hiện trong mắt:
"Tối nay sẽ là hoặc Lý Vân."
"Chuyện gì thế?"
Lý Vân trầm giọng hỏi.
Người chơi qu/ỷ xong nhớ bất cứ điều gì xảy đêm đó, vì câu rõ ràng là cô đang hỏi Vinh Huy.
editor: bemeobosua
Vinh Huy liếc cô một cái, ghé sát Dư Tô nhỏ:
"Tối qua cô gi/ết ."
Dư Tô "" một tiếng, đầu về phía Lý Vân.
Lý Vân nhíu mày càng sâu hơn, dường như đang nhớ điều gì đó, một lát mới mở lời hỏi:
"Qu/ỷ tối qua, là Trương Tam ?"
Dư Tô và Vinh Huy , Vinh Huy với giọng điệu đầy thù địch :
"Đó là đêm hôm , cô đừng với là cô nhớ chuyện tối qua đấy."
Khi , từ ngữ chút rõ ràng, chậm, đợi xong, bên ngoài truyền đến tiếng chuyện và bước chân của các NPC.
Lý Vân đưa tay day day thái dương, im lặng một lát, đó mới lắc đầu :
" chỉ nhớ, Trương Tam g/iết đàn ông què. Tỉnh nữa, chính là bây giờ."