"Chôn gì ở đây ?" Ngô Nhĩ bước tới, cái hố nông hỏi.
Trương Tam chống nạng nhảy tới một cái, đầu Lý Vân và Dư Tô:
"Đây là phát hiện của hai cô ?"
Lý Vân ý định lên tiếng, Dư Tô đành bước vài bước trong, mở lời:
"Chúng phát hiện nền đất ở đây nhiều dấu chân lộn xộn, hơn nữa, chắc cũng ngửi thấy , khí mùi thối rữa, bên trong chắc hẳn chôn vùi thứ gì đó. Gọi qua đây là nhờ giúp đào thử xem."
Đường Sam : "Đằng nào cũng đến , cứ thử xem ."
Cô đến sát tường, cầm lấy một cái cuốc về phía cái hố nông.
Bên cạnh hố còn một cái cuốc mà Lý Vân dùng, lúc Vinh Huy cũng tới nhặt lên, cùng Đường Sam đào, Lý Vân thì lấy cái xẻng cuối cùng.
Ba họ vung cuốc lên xuống nhịp nhàng, trong mắt Dư Tô lúc , trông khá giống "quần ma loạn vũ".
Ánh mắt cô rơi cái hố ngày càng sâu hơn, trong lòng thầm nghĩ, liệu đào từ bên trong, vẫn là th/i th/ể của Lý Nhị ?
Đến lúc đó, liệu diễn tất cả chuyện đó ?
Đột nhiên, mu bàn tay cô ai đó khẽ chạm .
Dư Tô phắt ánh mắt, thấy Ngô Nhĩ bên cạnh đang nháy mắt với cô, đồng thời miệng cũng khẽ mấp máy phát tiếng.
Anh dường như đang hỏi điều gì đó, đôi mắt tràn đầy thắc mắc, nhưng chỉ há miệng thành tiếng, Dư Tô thực sự hiểu đang gì.
Ngô Nhĩ rõ ràng cũng nhận từ ánh mắt mơ hồ của Dư Tô, đầu những khác, lùi một bước nhỏ, phía Dư Tô.
Vài giây , Dư Tô thấy ở phía bên cạnh khẽ hỏi:
"Chuyện gì thế , nãy , chúng bàn bạc mai ngoài tìm manh mối ?"
Dư Tô khẽ giật , trong lòng lập tức dâng lên một trận kích động.
Hóa chỉ một nhớ tất cả chuyện ?!
Cô đầu Ngô Nhĩ một cái, chỉ khẽ gật đầu, dám gì.
Ngô Nhĩ cũng khẽ gật đầu hiệu hiểu, .
Vậy là ánh mắt Dư Tô rơi những khác, nếu Ngô Nhĩ vẫn còn nhớ những gì xảy , những chơi khác ở đây thì ?
Đầu tiên loại trừ Lý Vân, và cả Đường Sam cùng Vinh Huy, những bắt tay giúp đào hố.
Nếu hai nhớ những chuyện đó, thì bây giờ thể nào chút do dự mà cùng đào đất .
Còn đàn ông què chân và Trương Tam... Dư Tô chằm chằm họ thêm vài , nhưng chỉ thấy họ đang chăm chú cái hố ngày càng sâu hơn, dường như đang chờ đợi đào thứ gì đó.
Vậy thì, họ cũng nhớ gì cả.
Vì , hiện tại ở đây, chỉ Dư Tô và Ngô Nhĩ là hai chuyện gì xảy .
dù nữa, thêm một cũng , dù cũng hơn cảm giác chiến đấu đơn độc.
Dư Tô nghĩ, nếu nãy cô coi tất cả xung quanh là qu/ỷ, thì ít nhất bây giờ, bớt một con qu/ỷ.
Lúc , Ngô Nhĩ ho khan một tiếng, lặng lẽ ngoài cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-choi-tu-than-vo-han/chuong-90-2.html.]
Dư Tô liếc , thấy những khác chú ý, cũng theo.
Hai mãi đến gần cửa lớn mới dừng , Ngô Nhĩ lập tức hỏi:
"Rốt cuộc chuyện gì thế ?"
Dư Tô chỉ thể lắc đầu, suy nghĩ một chút hỏi ngược : "Sao khác họ?"
Ngô Nhĩ chằm chằm về phía chuồng gà, khẽ :
"Chỗ ngủ gần cửa, nãy trong phòng, khi Lý Vân về phòng, tỉnh .
Trước đó cô , phát hiện manh mối ở chuồng gà, Lý Vân ở đó, cô về gọi ... nhưng khi cô những điều đó, Lý Vân lập tức phủ nhận, đó tình hình trong chuồng gà cũng thực sự giống như cô .
Thế nhưng nãy cuộc đối thoại giữa cô và Lý Vân, y hệt như những gì cô đó. Cho nên, cảm thấy bây giờ cô chắc hẳn chuyện gì đang xảy , nên mới hỏi cô đầu tiên."
Dư Tô suy nghĩ một chút, nhanh với giọng thấp:
" cũng chuyện gì xảy , bây giờ chúng chỉ thể từng bước một, thể manh động. Nếu lát nữa nguy hiểm gì xảy , nhất định nhớ lời nhắc nhở mà nhiệm vụ cho chúng đó là hợp sức."
Thấy Ngô Nhĩ gật đầu, Dư Tô liền tiếp: "Mau , đừng để họ nghi ngờ."
Cô xong, chạy về phía chuồng gà.
Tiếng ngáy từ căn nhà chính vẫn dừng , việc đào bới trong chuồng gà vẫn đang tiếp tục.
Trương Tam thấy Dư Tô chạy từ ngoài cửa , khẽ hỏi: "Sao thế?"
Dư Tô lắc đầu, sang Ngô Nhĩ đang theo , gì.
Cô bước vài bước về phía , hố, nhưng thấy cái hố sâu gần nửa mét mà vẫn gì xuất hiện.
Đường Sam dừng một chút, chống cuốc sang một bên, lau mồ hôi trán, thở hổn hển hai , hạ giọng :
"Chẳng lẽ gì ? Đêm hôm khuya khoắt thế , chúng qua đây chơi đùa với bùn ?"
Vinh Huy cũng dừng , chỉ Lý Vân vẫn một lời mà tiếp tục đào bới.
editor: bemeobosua
Ngô Nhĩ : "Hay là thế , chúng chia hành động, cứ tiếp tục đào, chúng tìm manh mối ở chỗ khác, thể lãng phí cơ hội buổi tối cùng một chỗ ."
Trương Tam cái chân của , chụm môi về phía đàn ông què chân, mở lời:
"Hai chúng bây giờ thế , liệu thể tìm manh mối ?"
"..."
Người đàn ông què chân bất lực thở dài, Dư Tô: "Hay cô và Ngô Nhĩ ?"
"Ừm, hai chúng sẽ cùng ." Ngô Nhĩ với Dư Tô: "Ít nhất chúng thể hành động tự do, tiện hơn họ nhiều."
Anh còn nháy mắt với Dư Tô.
Đây là một cơ hội , thể quang minh chính đại thoát khỏi những , rời khỏi đây, đủ thời gian để bàn bạc riêng.
Ánh mắt Dư Tô lướt qua khuôn mặt của tất cả , lắc đầu:
"Không cần tìm nữa, đó và Lý Vân tìm . Và là lượt tìm hai ở cùng một chỗ."