Dư Tô quan sát kỹ một lúc, phát hiện gì, chỉ thấy hai cái cuốc và một cái xẻng sắt lớn ở góc tường.
Cô nheo mắt, thầm nghĩ, căn bếp bên dùng phòng chứa đồ, đồ lộn xộn chất đống trong bếp, nơi đây trống rỗng, tại chỉ cuốc và xẻng?
Hơn nữa, đất nền nhà tơi xốp, cứ như mới đào lên lâu. Dấu chân dày đặc đó, chẳng lẽ là cố ý giẫm chặt đất ?
Kết hợp với mùi hôi thối nhẹ thoang thoảng trong khí, nơi đây... chôn xá/c ch/ết ?
Tiếng bước chân của Lý Vân truyền đến từ phía , Dư Tô đầu cô một cái, hạ giọng :
" nghi ngờ bên chôn xá/c ch/ết."
Con mắt duy nhất còn của Lý Vân chớp chớp, bước qua Dư Tô hai bước trong, quanh một lượt, cũng hạ giọng :
"Cô gọi những khác đến đây, đào ."
Nói cô sải bước về phía góc tường, hai tay cầm một cái cuốc, bắt đầu đào xuống phần đất nhiều dấu chân nhất.
Dư Tô chỉ còn một tay, cũng tiện việc , liền nhanh chóng ngoài, về phía căn phòng của những chơi khác.
Cửa phòng hé mở, cô đẩy cửa bước , định lay từng một dậy, để tránh động tĩnh quá lớn hai quản lý tỉnh giấc.
Người gần cửa nhất là Ngô Nhĩ, lúc đang nghiêng lưng về phía cửa, Dư Tô bước nhanh tới, đưa tay vỗ vỗ vai .
Anh động đậy, Dư Tô dùng sức hơn, nắm lấy vai lắc vài cái.
Lần , dù tỉnh, nhưng tác động của cô, Ngô Nhĩ vốn đang lưng về phía cô bỗng đổ , mặt lên .
Khi rõ mặt , Dư Tô hít một lạnh –
Chỉ thấy hai mắt trợn trừng, chớp, hai hàng lệ má/u chảy dài từ khóe mắt, một dòng chảy khóe miệng .
Anh chế/t từ lúc nào !
Dư Tô nhanh chóng dậy lùi vài bước, đầu gọi Đường Sam bên cạnh, giọng lớn hơn một chút:
"Mau tỉnh dậy, ch/ết !"
Đường Sam tỉnh dậy, Vinh Huy bên cạnh cô cũng tỉnh theo.
Đường Sam dụi mắt, hỏi: "Cô gì? Ch/ết ?"
Dư Tô chỉ Ngô Nhĩ, trầm giọng : "Ngô Nhĩ ch/ết ! Không ch/ết từ lúc nào!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-choi-tu-than-vo-han/chuong-87-2.html.]
Đường Sam , theo hướng ngón tay cô, sững :
"Cô lung tung gì , vẫn ?"
Dư Tô sững sờ một chút, vội vàng đầu Ngô Nhĩ, thấy đang tựa lưng tường, vẻ mặt ngơ ngác đưa ngón tay chỉ mũi hỏi:
"? ch/ết mà, cô tỉnh ngủ , là cố ý nguyền rủa ?"
"Không vẫn ." Đường Sam nghi ngờ Dư Tô, :
"Không cô mơ thấy gì kỳ lạ đấy chứ?"
Dư Tô đờ hai giây, gì.
Cô tin rằng những gì thấy ảo giác, nhưng rốt cuộc thì cô cũng dám khẳng định. Tóm , hoặc là Ngô Nhĩ hiện tại vấn đề, hoặc là những gì cô thấy là giả.
editor: bemeobosua
Dù là trường hợp nào, bây giờ Ngô Nhĩ sống, nhất định sẽ bác bỏ những gì cô thấy.
Nếu Ngô Nhĩ vấn đề, sẽ bác bỏ, và giả vờ vấn đề gì. Nếu bản vấn đề, thì cũng sẽ bác bỏ lời của Dư Tô, bởi vì thực sự vấn đề, ngược sẽ cảm thấy Dư Tô đang gây chuyện.
Vậy thì bây giờ, Dư Tô tiếp cũng vô ích, dù cũng kết quả.
"Chuyện gì ?"
Người đàn ông què chân và Trương Tam cũng lượt tỉnh dậy.
Ngô Nhĩ tức giận trừng mắt Dư Tô một cái, hạ giọng :
"Người phụ nữ với Đường Sam là c/hết !"
Người đàn ông què chân và Trương Tam cùng về phía Dư Tô, Dư Tô im lặng một chút, :
" và Lý Vân phát hiện manh mối, chúng ."
"Cô gì?" Cánh cửa hé mở, từ bên ngoài nhẹ nhàng đẩy cửa một chút.
Lý Vân từ ngoài cửa bước , vẻ mặt kinh ngạc Dư Tô: "Vừa ... gặp cô mà."
Một lớp da gà li ti nổi lên cánh tay Dư Tô, cô nhẹ nhàng hé miệng, :
"Chính là ở chỗ chuồng gà, nghi ngờ bên trong chôn x/ác ch/ết, cô ở đó đào đất, để về thông báo cho những khác..."
"Không ." Lý Vân cô, bình tĩnh :
"Hơn nữa, trong chuồng gà chất đầy đồ đạc, mà đào ?"