Cẩu Lị hỏi: "Gia đình đó cứ thế đồng ý hả, chỉ sợ thỉnh thoảng đến gây sự..."
"Gây sự? Chúng nó dám đến thì cứ thử xem!"
Vương Thu Mai khá tự tin :
"Chuyện cứ thế , chỉ là con nhỏ nhà chúng nó điều, Tiểu Như xin nó , nó còn gì mà, , mày xin là việc của mày, tao tha thứ cho mày!
Mày xem con nhỏ đó tức ch/ết ? Tiểu Như còn cúi đầu chào nó nữa đó, mà nó tha thứ, nó là cái thá gì chứ!"
Trong lòng các chơi đều chút khó tả, cảm giác những lời như nuốt một con ruồi ch/ết .
NPC Vi Vi : "Dì Vương đừng giận, dù bây giờ chuyện cũng kết thúc mà, giận nhiều tổn hại đến sức khỏe, càng khiến vui hơn ?"
Yến Yến bên cạnh kéo tay áo cô , đồng tình lắc đầu hiệu cô đừng , cô trừng mắt Yến Yến, giật tay áo .
Vương Thu Mai cô , đó dậy :
"Được , gì thì , lão nương còn việc ngoài. Cẩu Lị, chỗ giao cho cô đó."
Cẩu Lị lập tức gật đầu đồng ý, : "Chị yên tâm , giao cho em chắc chắn vấn đề gì ."
Sau khi Vương Thu Mai rời , Yến Yến kéo Vi Vi nhỏ: "Vi Vi, em nịnh bợ bà như , rõ ràng em bà lừa đến đây mà!"
editor: bemeobosua
Vi Vi khổ một tiếng, : "Vậy thì chứ, như chị bà đánh khắp đều là v/ết thư/ơng thì hơn ? Chị từng nghĩ , dù chúng cũng thể trốn thoát, chi bằng ở đây việc chăm chỉ, vài năm nữa lên vị trí như chị Cẩu Lị, là thể..."
Lúc , Cẩu Lị về phía hai họ: "Các cô đang nhỏ gì đó? Bàn bạc cách trốn thoát ?"
Vi Vi vội vàng lắc đầu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-choi-tu-than-vo-han/chuong-46-2.html.]
"Không , , chị Cẩu Lị, chị xem, em lâu lắm trốn nữa, em chấp nhận phận ! Em đang khuyên chị Yến Yến cũng đừng nghĩ lung tung nữa, cứ ở đây việc chăm chỉ, vài năm nữa tích góp tiền, nếu dì Vương đồng ý cho chúng về nhà, chúng sẽ về làng xây nhà mới, tìm một đàn ông thành thật để kết hôn sinh con sống qua ngày, như hơn ?"
Cẩu Lị lời cô là thật giả, cũng bận tâm, chỉ lạnh hai tiếng :
"Dù các cô thế nào, cũng ngoan ngoãn an phận mà ở yên đó!"
Vi Vi còn gì đó, nhưng Yến Yến kéo cô lên lầu: "Đừng linh tinh nữa, chúng lên lầu ngủ trưa ?"
Dư Tô và gã đàn ông tóc đỏ , cũng theo hai họ lên lầu. Ở đây, hai nhỏ riêng sẽ nghi ngờ, nhưng nhiều hơn ở cùng .
Họ theo hai NPC lên lầu, cho đến khi phòng, Yến Yến mới thở phào nhẹ nhõm, :
"Vi Vi, em thể nghĩ như , chúng giống Cẩu Lị."
Vi Vi :
"Là giống thật, từ “gái” thành cổ đông đó, đây chẳng cũng giống chúng nghề đó , chính vì cô thể hiện , dì Vương mới cho cô cổ đông nhỏ, còn yên tâm để cô quản lý chúng nữa. Sau nếu em , cũng thể cổ đông, đến lúc đó sẽ cần bán nữa!"
Yến Yến cau mày, Dư Tô và gã đàn ông tóc đỏ bước phòng, thở dài một , khá tận tình khuyên nhủ:
" em xem, chỉ mỗi Cẩu Lị tự cô theo Vương Thu Mai mấy năm ? Những như chúng , sớm nhất cũng là cuối tháng 5 năm ngoái mới đến, ai cô thật giả chứ?
Chị nghĩ rằng, thể họ vốn dĩ là đối tác, hoặc cũng thể là họ hàng gì đó, gì mà mấy năm là lên cổ đông, đó là cố ý lừa chúng lời họ! Vi Vi, chị khuyên em một câu, tuyệt đối đừng cứ thế chấp nhận, nhất định tìm cách trốn thoát mới !"
Biểu cảm của Vi Vi rõ ràng là lọt tai, nhưng cô vẫn gật đầu :
"Được, em ."
Dư Tô và những khác, từ cuộc trò chuyện của hai mà thêm một manh mối – Bao gồm cả hai NPC , và các nhân vật mà những chơi khác đang đóng, những đến tiệm tóc sớm nhất là cuối tháng 5 năm ngoái, nhưng vẻ ngoài của tiệm thì thể nào mới mở lâu như .
Vậy thì những đây , tháng 5 năm ngoái, ở đây chuyện gì xảy ?