Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Trò Chơi Tử Thần [Vô hạn] - Chương 19 (1)

Cập nhật lúc: 2025-06-21 13:04:49
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

19. Thu hẹp phạm vi

 

Trong lúc nắp tủ vừa mở ra, Dư Tô cũng đứng dậy và nhìn rõ căn phòng trống rỗng bên ngoài. Ngoài cô ra, không có ai khác.

 

Chiếc hộp gỗ đặt trên chiếc tủ lớn lúc này đã được đặt xuống đất bên cạnh, từ bên ngoài thỉnh thoảng vọng vào tiếng cãi vã mờ nhạt của những người khác. Dư Tô bò ra khỏi tủ, nhẹ nhàng đi về phía cửa.

 

Ngay khi cô sắp bước ra khỏi cửa phòng, một tiếng bước chân gấp gáp truyền đến từ hành lang bên phải, đó không phải hướng cầu thang, vậy ai đang đến?

 

Dư Tô nhanh chóng nấp sau cánh cửa, rất nhanh đã thấy Dịch Thư vội vàng bước vào.

 

Anh ta không chú ý đến Dư Tô đang nép mình ở góc khuất sau cánh cửa, lưng quay về phía cửa phòng, ánh mắt rơi vào chiếc giường đã bị làm lộn xộn.

 

Có vẻ hơi ngạc nhiên, ánh mắt anh ta chuyển sang chiếc tủ lớn bên cạnh, nhanh chóng bước tới nhấc nắp lên nhìn vào bên trong. Thấy bên trong trống rỗng, anh ta hơi sững sờ.

 

Không biết trong lòng anh ta nghĩ gì, anh ta nhanh chóng quay người định bước ra khỏi cửa, và khi anh ta quay người lại, cuối cùng cũng chú ý đến Dư Tô đang đứng sau cánh cửa.

 

Vẻ mặt Dịch Thư là sự ngạc nhiên không che giấu, anh ta tiến lại gần Dư Tô hai bước, hỏi: 

"Sao cô lại đứng im lặng sau cánh cửa? Vừa nãy có ai vào không? Cô bị bắt rồi sao?"

Dư Tô đẩy cửa bước ra, cười nói: "Nhiều câu hỏi quá, tôi phản ứng hơi chậm, anh vừa hỏi gì vậy?"

 

Dịch Thư trong mắt lướt qua một tia ý vị không rõ: "Trước khi tôi vào, có ai khác vào đây không?"

"Cái này thì..." Dư Tô kéo dài giọng, chậm rãi đi đến bên giường ngồi xuống, rồi mới gật đầu: 

"Đúng vậy, có người đã vào."

 

Lời cô chưa dứt, Dịch Thư đã vội vàng hỏi: "Là ai? Người này nhất định là kẻ s/át nh/ân!"

Dư Tô cúi đầu nhìn giờ trên điện thoại, trò chơi tối nay chỉ còn chưa đầy một phút nữa.

 

Cô cất điện thoại vào túi, ngẩng đầu nhìn Dịch Thư, không trả lời câu hỏi của anh ta, ánh mắt cong cong ý cười, vẫy vẫy tay: 

"Thích biến tôi thành mồi nhử lắm phải không? Muốn manh mối à? Đến đây, gọi bố đi."

 

Giọng cô mang theo một chút ý cười ngọt ngào, vẻ mặt lại ôn hòa đến lạ, nhưng những lời cô nói ra lại khiến tim Dịch Thư đập mạnh.

Anh ta nheo mắt, dùng đôi mắt lúc nào cũng sáng rực nhìn Dư Tô săm soi. Một lát sau, anh ta mở miệng hỏi: "Cô lại giả vờ à?"

 

Câu này vừa nói ra, thông báo kết thúc trò chơi trốn tìm liền vang lên.

Dư Tô vỗ tay, vui vẻ thoải mái bắt chéo chân, nghiêng mắt nhìn Dịch Thư nói: 

"Anh vừa hỏi tôi có bị tìm thấy không đúng không? Có lẽ phải làm anh thất vọng rồi, trò chơi hôm nay, tôi không thất bại."

 

Sắc mặt Dịch Thư hơi thay đổi một chút, rồi trong chớp mắt lại nở nụ cười rạng rỡ: 

"Không bị tìm thấy thì tốt quá rồi, tôi còn mừng không kịp, sao lại thất vọng được chứ? Nhưng cô nói tôi biến cô thành mồi nhử, e rằng cô đã hiểu lầm gì rồi chăng?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-choi-tu-than-vo-han/chuong-19-1.html.]

"Ồ, vậy thì cứ coi là hiểu lầm đi." 

Dư Tô đứng dậy bước ra khỏi cửa: "Tôi về phòng ngủ đây, chúc ngủ ngon."

 

Dịch Thư cau mày, vội vàng gọi cô lại trước khi cô bước ra khỏi cửa phòng: 

"Khoan đã, được rồi, tôi thừa nhận tôi muốn tìm một kẻ ngốc làm mồi nhử, để dụ kẻ s/át nh/ân ra."

Dừng một chút, anh ta khẽ ho một tiếng, bổ sung: "Đương nhiên rồi, tôi không nói cô ngốc đâu."

 

Câu bổ sung này hoàn toàn có thể dùng câu "giấu đầu hở đuôi" để hình dung.

Dư Tô dừng bước, quay người lại, nhướng mày nhìn anh ta.

Dịch Thư khẽ cúi người trước cô: 

"Xin lỗi, là tôi đã lợi dụng cô, cô là người rộng lượng, đừng chấp nhặt với kẻ tiểu nhân như tôi. Cô xem, lời xin lỗi chân thành này của tôi được không?"

 

"Tạm được thôi." Dư Tô gật đầu, khoanh tay trước n.g.ự.c nói: 

"Tiết lộ manh mối mới cũng không sao, nhưng lỡ anh lại giở trò xấu hãm hại tôi thì sao?"

Dịch Thư cười ngượng: "Cô nói gì vậy, tôi bị cô chơi cho xoay mòng mòng rồi, còn có thể hại được cô sao? Haizz, trông có vẻ là một cô gái đơn thuần, sao lại tâm cơ đến vậy..."

 

"Cứ coi như anh đang khen tôi đi." 

Dư Tô chớp mắt, cười nói: "Không dài dòng nữa, tôi nói cho anh biết, kẻ s/át nh/ân hẳn là một người đàn ông, không bao gồm Tiêu Hải."

 

editor: bemeobosua

 

Đương nhiên, cũng không bao gồm Dịch Thư, Dư Tô bây giờ đã có thể xác định anh ta không phải kẻ s/át nh/ân.

Đầu tiên là dựa vào biểu hiện trước đó của anh ta, cách anh ta hãm hại cô quá lộ liễu, nếu cô bị bắt, có thể ngay lập tức nhận ra anh ta đã giở trò từ những bộ quần áo kẹp trong chăn.

 

Nếu anh ta là kẻ s/át nh/ân, Dư Tô hoàn toàn có thể nói ra tất cả trước khi bỏ phiếu, để những người chơi khác cùng nhau loại bỏ anh ta.

Hơn nữa, trước đó hai người còn cùng nhau nói với mọi người rằng họ đã tìm thấy một manh mối quan trọng cần xác minh.

 

Trong tình huống này, ai đến hãm hại Dư Tô thì nghi ngờ của người đó là lớn nhất.

 

Vừa nãy, có người đã vào dọn dẹp chiếc hộp gỗ phía trên, nhưng lại không nhấc nắp tủ bên dưới lên.

 

Điều này là vì kẻ s/át nh/ân căn bản không dám để bị người chơi nhìn thấy…

Nếu Dư Tô nhìn thấy mặt đối phương, cho dù trò chơi hôm nay thất bại, những người chơi vẫn có thể bỏ phiếu cho kẻ s/át nh/ân trong vòng bỏ phiếu, hoàn thành trò chơi.

 

Điều này hoàn toàn có thể chứng minh, người vừa nãy vào di chuyển hộp gỗ nhất định là kẻ s/át nh/ân.

Mà vừa nãy trò chơi vẫn chưa kết thúc, nếu Dịch Thư chính là người đó, anh ta hoàn toàn có thể sau khi di chuyển hộp gỗ xong thì dụ con qu/ỷ nhỏ đến bắt Dư Tô, cần gì phải đích thân xuất hiện lần nữa để lộ thân phận?

Loading...