Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Trò Chơi Tử Thần [Vô hạn] - Chương 18 (2)

Cập nhật lúc: 2025-06-21 13:00:18
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong gian thờ chính có một người đang trốn, cô biết là ai.

 

Hai mươi phút, bình thường có lẽ chỉ cần lướt vài dòng Weibo, xem vài video ngắn là hết, nhưng giờ đây hai mươi phút ngắn ngủi này lại dài đến mức khiến người ta có ảo giác "năm trăm năm đã trôi qua".

 

Dư Tô im lặng ẩn mình, thỉnh thoảng nghe thấy một chút động tĩnh từ hướng nào đó, sau đó thậm chí còn phát triển thành tiếng cãi vã.

 

Cô không nghe rõ ai đang cãi nhau, nhưng tình hình chắc chắn còn tệ hơn hôm qua.

 

Đột nhiên, một tiếng bước chân từ xa đến gần, từ từ bước vào căn phòng mà Dư Tô đang trốn.

 

Tiếng bước chân rất nhỏ, giống như tiếng bước chân của con qu/ỷ nhỏ trong trò chơi hôm qua, chắc hẳn đó chính là nó.

 

Cô nghe thấy tiếng bước chân dần tiếp cận chiếc giường đôi, rồi dừng lại bên giường.

 

Trên chiếc giường đôi rộng lớn, một chiếc chăn được gấp thành hình dài đặt ở phía trong giường, nhưng lớp trên lại rất lộn xộn và hơi phồng lên. Thoạt nhìn, giống như có người đang nằm trong chăn.

 

"Hì hì, trốn không kỹ rồi nha." 

 

Tiếng cười của con qu/ỷ nhỏ có chút rợn người, những lời nó nói ra càng khiến người ta kinh hãi.

 

Nó nhón chân, nửa thân trên cố gắng vươn ra phía giường, vươn đôi bàn tay xanh mét, nắm lấy chiếc chăn trên giường mạnh mẽ kéo ra ngoài…

 

Chiếc chăn bị kéo ra, để lộ những bộ quần áo nhét bên trong, đồng thời cũng kéo theo tấm chăn mỏng lót bên dưới.

 

Lớp đệm bông trắng phau bên dưới, cùng với đủ loại quần áo cũ nhét đầy nửa bên mép giường cũng theo đó lộ ra.

 

Nhưng, không có ai ở đây cả.

Con qu/ỷ nhỏ "hả" một tiếng, dường như có chút ngạc nhiên vì không tìm thấy ai ở đây.

 

Nó suy nghĩ một chút, rồi lại ngồi xổm xuống nhìn vào gầm giường, vẫn không có ai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-choi-tu-than-vo-han/chuong-18-2.html.]

 

Nó nghiêng đầu, nhìn xung quanh các nơi khác trong phòng, rồi đi về phía tủ quần áo sát tường.

 

editor: bemeobosua

 

Cái tủ dưới rất lớn, phía trên còn đặt một cái tủ nhỏ hơn dùng để đựng quần áo. Hai cái tủ chồng lên nhau, cả về chiều cao lẫn sức mạnh, nó đều không đủ để nhấc được nắp tủ lớn phía dưới lên.

 

Thử một lúc, nó liền bỏ cuộc. Mặc dù biết có thể có người bên trong, nhưng nó không muốn lãng phí thời gian vào một chỗ, dù có bỏ lỡ người này, nó vẫn có thể đi tìm người khác.

 

Dư Tô đang trốn trong chiếc tủ này, tai cô áp vào thành tủ, nghe thấy tiếng bước chân dần xa rồi thở phào nhẹ nhõm.

 

Ngay từ đầu, cô đã không có ý định tin tưởng Dịch Thư. Sau khi Dịch Thư giúp cô trốn kỹ và rời đi, cô liền lập tức cẩn thận vén chăn lên và chui ra ngoài.

 

Khi cô chui ra, cô đã nhìn thấy tình trạng lộn xộn của phần trên chiếc chăn, cùng với một số quần áo kẹp bên trong chiếc chăn.

 

Những bộ quần áo đó chất đống giữa những chiếc chăn được gấp lại, tạo thành một khối nhô lên, giống như có người đang trốn bên trong chiếc chăn.

 

Nếu con qu/ỷ nhỏ tìm đến đây, nó nhất định sẽ nghĩ có người trốn ở đó, nhưng vì chiều cao hạn chế, nó không thể trực tiếp lật chăn lên mà cần phải nắm lấy chăn kéo ra ngoài.

 

Một khi nó kéo chăn, tấm chăn mỏng kia sẽ bị kéo theo, hoàn toàn làm lộ người nằm bên dưới.

 

Lúc đó, Dư Tô nhanh chóng phục hồi lại chiếc chăn, rồi trốn vào chiếc tủ lớn mà cô đang ở hiện tại.

 

Lúc ẩn nấp, chiếc hộp gỗ nặng nề phía trên hơi phiền phức, cô liền di chuyển chiếc tivi đen trắng đối diện giường đến.

 

Đầu tiên, cô cố gắng ôm chiếc hộp gỗ phía trên ra để mở nắp tủ lớn, rồi đặt chiếc tivi ở giao điểm của mép ngoài tủ để chống nắp. Sau đó, cô đặt lại chiếc hộp gỗ lên trên.

 

Và cô chui vào trong tủ lớn qua khe hở do chiếc tivi tạo ra, rồi từ bên trong dùng cơ thể chống nắp tủ, ôm chiếc tivi đặt trực tiếp vào bên trong tủ.

 

Nắp tủ lại đóng lại, chiếc hộp gỗ đặt trên đó tự nhiên cũng đè nặng lên trên.

Loading...