Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Trò Chơi Tử Thần [Vô hạn] - Chương 13 (1)

Cập nhật lúc: 2025-06-20 17:27:44
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

13. Gói Quà Tử Vong

 

Dư Tô và người phụ nữ tóc ngắn dùng chung căn phòng bên phải tầng một. Chiếc giường trong phòng là giường đôi gỗ kiểu cũ, đã có tuổi rồi, chỉ cần hơi động đậy một chút là lại kêu cọt kẹt, nên Dư Tô đơn giản trải chiếu nằm đất.

 

Ngủ đến nửa đêm, một tiếng động khẽ khàng bất ngờ đánh thức cô. Chắc là người phụ nữ tóc ngắn trên giường trở mình chăng?

 

Ánh trăng mờ nhạt từ ngoài cửa sổ chiếu vào phòng, khiến mọi thứ trong phòng trở nên lờ mờ, không rõ ràng. Dư Tô cảm thấy hơi buồn đi vệ sinh, liền mở mắt ra, nhưng cảnh tượng cô nhìn thấy ngay giây tiếp theo khiến cô lập tức nhắm mắt lại.

 

Lúc này cô đang nằm nghiêng trên đất, mặt hướng về phía tủ quần áo. Vừa nãy, mượn ánh trăng, cô đã nhìn thấy cánh cửa tủ quần áo vốn đang đóng chặt từ từ mở ra!

 

Có thứ gì đó... đang đẩy cửa ra từ bên trong?

Dư Tô nhắm mắt lại để trấn tĩnh bản thân, rồi từ từ hé một khe hở, nhìn về phía đối diện…

 

Trên cánh cửa tủ quần áo, có một bàn tay trắng bệch đang đặt lên! Bàn tay đó không lớn, chắc là của một đứa trẻ, cổ tay kéo dài vào bóng tối bên trong tủ, ngoài bàn tay đó ra, Dư Tô không nhìn thấy gì khác.

 

Nhưng cô không nhìn thấy nó, không có nghĩa là đối phương cũng không nhìn thấy. Liệu con qu/ỷ đó bây giờ, có đang trốn trong bóng tối, chăm chú nhìn chằm chằm vào mình không?

 

editor: bemeobosua

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-choi-tu-than-vo-han/chuong-13-1.html.]

 

Một trận nổi da gà rần rần nổi lên, Dư Tô không dám nghĩ nữa, hoàn toàn nhắm chặt mắt, cố ý thở chậm lại, giả vờ đang ngủ say. Nhưng tiếng tim đập của cô dường như không đều lắm, chỉ có thể thầm mong nó không để ý.

 

Cơn buồn ngủ của Dư Tô đã hoàn toàn biến mất từ lâu, lúc này toàn bộ sự chú ý của cô đều tập trung vào tai, cẩn thận lắng nghe mọi động tĩnh trong phòng. Nhưng rất lâu sau, không có gì xảy ra.

 

Cho đến khi cơ thể cô tê cứng vì giữ nguyên tư thế quá lâu, Dư Tô mới hơi thả lỏng một chút. Đã lâu như vậy rồi, chắc không sao đâu nhỉ?

 

Cô không dám mở mắt, giả vờ ngủ say trở mình, nằm thẳng trên đất.

 

Lúc này, chiếc giường gỗ bên cạnh đột nhiên phát ra tiếng cọt kẹt. Người phụ nữ tóc ngắn trên giường mơ mơ màng màng ngồi dậy, vừa cố gắng mở đôi mắt khô rát, vừa xuống giường đi giày, muốn đi vệ sinh.

 

Nhưng ngay khoảnh khắc cô buông thõng hai chân xuống mép giường, cô đột nhiên sững sờ. Vài giây sau, phát ra một tiếng kêu kinh hãi. Tiếng kêu "á" đó lớn đến nỗi khiến tim Dư Tô cũng hẫng một nhịp.

 

Vì cô ấy đã phát ra tiếng kinh hãi như vậy, thì chắc chắn đã nhìn thấy thứ gì đó, Dư Tô không dám giả vờ ngủ nữa, lập tức mở mắt và bật dậy.

 

Khi cô nhìn rõ tình hình trong phòng, trong lòng rợn tóc gáy, ngay bên cạnh chỗ cô nằm ngủ, có một bóng dáng nhỏ bé đang ngồi xổm! Nhìn hướng và tư thế đó, nó nhất định đã ngồi xổm ở đó nhìn chằm chằm cô từ trước!

 

Nếu Dư Tô không đủ bình tĩnh, mà mở mắt sớm hơn... cô thực sự không biết điều gì sẽ xảy ra. 

 

Lúc này, bóng dáng đó nghiêng đầu, sau đó biến mất ngay lập tức.

Loading...