Trò Chơi Tử Thần [Vô hạn] - Chương 105 (2)

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-11 03:18:11
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hơn nữa, điều khiến sợ hãi hơn là, khi hỏi thêm vài nữa, trong gương xuất hiện.

Thế nhưng... xuất hiện hai .

 

Người phía , đang chằm chằm gương với đôi mắt ẩn chứa sự căng thẳng, miệng ngừng đóng mở, niệm "Bạn là ai".

Còn phía , lưng phía , chằm chằm lưng với vẻ mặt đầy ác ý.

 

Lúc đó, mười lập tức sợ đến sởn gai ốc, lưng lạnh toát, và quả thực cảm giác như ai đó chằm chằm từ phía .

Anh giả vờ bình tĩnh, thực giọng điệu lộn xộn, thậm chí hai tay còn chống lên bồn rửa mặt, mới thể giữ yên tại chỗ, tiếp tục hỏi từng câu một…

 

Anh thậm chí còn sức để suy nghĩ thế nào để kết thúc tất cả những điều , và từ trong gương, thể thấy rõ ràng, "" phía , đang từ từ tiến đến gần , vẻ mặt của "" cũng trở nên ngày càng quái dị, như thể... đang phấn khích vì con mồi sắp đến tay.

 

Bị một "" giống hệt hành hạ như , mười gần như . Cho đến khi cái c/hết của năm, giải thoát .

 

Khi mười kể tất cả những điều , vẫn kìm sợ hãi ôm lấy cánh tay, và đầu về phía hai .

Ngô Nhã khẽ với Dư Tô: "Chị Lý Ngũ, nhiệm vụ của đáng sợ quá!"

 

Dư Tô gật đầu, : "Quả thực đáng sợ, bây giờ mà còn thấy căng thẳng."

So với đó, những gì cô gặp tối qua đều coi là nhẹ nhàng .

 

Số một : "Được , bây giờ quá trình nhiệm vụ của xong, chúng hãy thảo luận một chút. Đầu tiên là, những trò chơi triệu hồi ma q/uỷ mà chúng chơi buổi tối, con qu/ỷ triệu hồi giế/t thì điều kiện, và điều kiện kích hoạt cụ thể giống ."

 

Số hai : "Quan trọng nhất là, nhớ kỹ, trong quá trình trò chơi gặp chuyện gì đáng sợ nhất định đừng hoảng sợ, chỉ cần bình tĩnh một chút, đừng loạn, thể giảm nhiều khả năng kích hoạt điều kiện t/ử v/ong."

" mà... nhất định kích hoạt thì mới chứ?" 

 

Số mười : "Giống như những trò chơi chúng chơi buổi tối, chẳng lẽ bây giờ các nghĩ cách để thành hoặc thoát ? Nếu năm ch/ết, chúng e rằng luôn mắc kẹt trong trò chơi, cho đến khi chế/t ?"

 

Số sáu một tiếng, : "Nếu ch/ết năm, nhất định là . Từ mô tả mà xem, chỉ trò chơi của là nguy hiểm nhất."

Số mười một cái, :

 

 "Chưa chắc , nhiệm vụ của chỉ nguy hiểm bề ngoài thôi, lẽ... trò chơi của các , là trong vô ý chế/t đó."

"Có gì mà tranh cãi," Dư Tô

 

"Bây giờ chúng nên gì là tìm manh mối ? Cho dù mỗi đêm đều những nhiệm vụ g/ọi hồ/n khác , nhưng những nhiệm vụ dường như đưa chúng trở thực tại khi thành."

 

Ngô Nhã gật đầu : "Tuy em là tân binh, nhưng em nghĩ, vì nhiệm vụ đặt chúng căn biệt thự , còn cung cấp cho chúng một câu chuyện, thì cách thành nhiệm vụ hẳn là liên quan đến điều ."

"Tìm quản gia đến hỏi thử xem." Số chín dậy.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-choi-tu-than-vo-han/chuong-105-2.html.]

Anh đến cầu thang, gọi quản gia từ tầng hai, quản gia nhanh chóng bước khỏi phòng.

Số chín hỏi: "Quản gia, ông Tiền và phu nhân vẫn về? Họ gọi cuộc điện thoại nào ?"

 

Quản gia gật đầu, đáp: "Có, chủ nhỏ sốt ở bệnh viện cần viện theo dõi một đêm, ông bà chủ tối qua bệnh viện, sáng nay ông chủ gọi điện, hơn mười giờ sẽ về đến nhà."

 

Những khác , liền lấy điện thoại xem giờ, bây giờ hơn mười giờ .

Lúc , bên ngoài cánh cửa chính truyền đến tiếng bước chân.

 

Quản gia lập tức chạy cửa, miệng : "Nhất định là ông chủ về !"

Anh vội vàng mở cửa, ánh mắt của các chơi cũng đồng loạt bên ngoài.

 

Bên ngoài hai , đàn ông trung niên phía , Dư Tô nhận , chính là thấy trong bức ảnh tối qua, chỉ điều tinh thần tiều tụy, trông cũng gầy nhiều.

 

editor: bemeobosua

 

Còn mặc vest, còn che ô cho đàn ông phía tránh mưa, hẳn là tài xế mà quản gia đó.

Tài xế , khi đưa ông chủ về thì tự cầm ô .

Ông chủ bước nhà, quản gia thì thầm tai ông một câu, ông lập tức bước nhanh đến chỗ chín chơi,

 

"Thật xin , hôm qua gia đình chút chuyện nhỏ, chậm trễ chư vị đại sư! họ Tiền..."

"Ông Tiền, tối qua các vị ở bệnh viện, gặp chuyện lạ nữa ?" Số bốn ngắt lời khách sáo của ông chủ.

 

Những lời hết của ông chủ liền nuốt ngược , ông một cử chỉ mời xuống chuyện.

Ông thở dài, :

 

"Tối qua chúng để tránh xảy chuyện gì nữa, dùng phòng bệnh riêng, ở cùng phòng bệnh với ba bệnh nhân khác, và thức trắng đêm. Nửa đêm đầu thì khá , chuyện gì xảy , đến nửa đêm , Linh Linh – tức là vợ , nhà vệ sinh, kết quả là đột nhiên hét lớn trong nhà vệ sinh.

 

vội vàng chạy đến đá cửa , bà liền ngã đất, chỉ trần nhà ... bà thấy Tiểu Chân dán chặt trần nhà chằm chằm bà ."

 

"Tiểu Chân chính là con gái lớn qua đời của , tên là Tiền Như Chân." 

 

Ông chủ mặt đầy ưu phiền, mệt mỏi : "Đây là tên nó đặt cho nó, Như Chân là đồng âm với 'như trân' (như bảo vật), , là coi nó như bảo bối quý giá nhất. mà... ôi!"

 

Khi ông đến đây, quản gia mang đến cho ông một cốc nước nóng, ông nhận lấy nhấp một ngụm, đưa tay xoa mặt, lấy tinh thần với chín chơi: 

 

"Bất kể Tiểu Chân đây thế nào, bây giờ nó c/hết, thì nên rời khỏi thế giới . Cho dù nó ... cũng nên quấy rối, dọa trong nhà như . Lần mời các vị đại sư đến đây, chính là hy vọng các vị thể giúp giải quyết chuyện ."

 

Loading...