Chỉ thấy cuộc cãi vã sắp nổ , chơi chín từ từ thở một , mở miệng :
"Trong bếp da/o, ai lấy thì đó thắng. Đi , nhanh lên."
Dư Tô đưa tay xoa xoa thái dương, những trường hợp đông còn ưa thế , thật khiến đau đầu.
Người chơi một động đậy, sáu bước hai bước về phía nhà bếp, quản gia liền đẩy xe thức ăn từ trong .
Anh thấy sáu về phía nhà bếp, còn đầy vẻ ơn:
"Đại sư giúp ? Sao dám để khách tự tay , thức ăn chuẩn xong , xin mời ngài về ."
"..."
Số sáu chỉ đành nén cục tức lòng.
Cái gọi là thức ăn, thực là một ít thịt nấu chín đựng trong hộp bảo quản, cùng với các hộp cơm dán phiếu giao hàng, chỉ cơm là trông vẻ mới nấu xong, bốc nghi ngút.
Dù nữa, ít nhất những hộp cơm giao hàng , thức ăn hẳn là an , nếu là cơm tự nấu, còn lo liệu từ thịt , cơm giao hàng thì chắc đến nỗi nào nhỉ?
Quản gia , giúp việc ba ngày vì chịu nổi nữa nên xin nghỉ việc. Bây giờ cặp vợ chồng đang đau đầu vì chuyện qu/ỷ ám, giúp việc mới vẫn tìm , nên thức ăn của họ đều là đặt hàng trực tiếp, chỉ cơm là do nồi cơm điện dễ nấu nên quản gia tự nấu.
Dư Tô ăn no, Ngô Nhã cũng theo cô ăn thêm một bát cơm, ăn đến no nứt bụng.
Dư Tô thấy mà buồn , hỏi cô : "Cô ăn nổi còn ăn nhiều gì?"
Ngô Nhã sững một lát, khẽ : "Không chị cố ý ăn nhiều hơn để tích trữ thể lực ?"
editor: bemeobosua
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-choi-tu-than-vo-han/chuong-102-4.html.]
"..."
Dư Tô : " chỉ là ăn khỏe thôi."
"Thì là ..."
Ngô Nhã cúi đầu ăn thêm một miếng cơm, "phụt" một tiếng bật .
Dư Tô cô ảnh hưởng, cũng kìm theo.
Số sáu về phía họ, khóe miệng nhếch lên :
"Hai cô gái các khúc khích như ngốc bạch ngọt ?"
Nụ của Ngô Nhã cứng một chút, khi Dư Tô kịp mở miệng, cô chỉ sáu :
"Anh mới ngốc bạch ngọt, ngốc đến nỗi ngay cả cái ghế mô/ng cũng chịu nổi nữa, sắp gãy !"
Đây là loại từ chửi rủa mới nổi nào ?
Số sáu câu của cô cho ngớ , cho đến vài giây , một tiếng "rắc" vang lên, một chân ghế mô/ng đột nhiên gãy, trong lúc bất ngờ, ngửa , gáy đập sàn nhà, phát một tiếng rê/n r/ỉ đau đớn.
Dư Tô kinh ngạc đầu, cùng những chơi khác Ngô Nhã.
Ngô Nhã mỉm , ánh mắt kinh ngạc của , vẻ mặt e thẹn :
" chỉ chút khả năng nhỏ thôi, đừng sợ, thể nguyền rủa chế/t ."