Cô  : "Đây là quà chào mừng của biệt thự. Phòng nào cũng  tặng một quả như thế . Cậu   ?"
 thật sự  .  là  đến cuối cùng. Khi  , Lâm Mạn  sắp xếp xong đồ đạc, chỉ chừa  cho  chiếc giường cạnh cửa. 
  hề thấy quả cầu hoa nào. Nếu trong biệt thự   nhiều quả cầu hoa giống hệt ,  thì cái  chân Đường Hâm lúc nãy,  chắc  là cái dùng trong trò chơi. Vậy cái trong tay lớp trưởng... là quả nào?
Đầu óc ong ong vì rượu,   vật xuống giường. Lâm Mạn tẩy trang   phòng tắm. Tiếng hát và tiếng nước chảy ào ào vọng . Trong cơn mơ màng,    tiếng gõ cửa. Cốc... cốc... cốc...
 bực bội  mở cửa. Ánh đèn hành lang chập chờn, lúc sáng lúc tối. Tống Lâm  đó, giọng run rẩy: "Cậu   thấy ...  lầu  tiếng động."
Biệt thự   sáu tầng. Năm tầng  là phòng cho khách, tầng  cùng là một gác xép nhỏ dùng để chứa đồ, quanh năm khóa kín. Tống Lâm ở phòng bên cạnh,  cùng phòng với   là Chu Húc Nam  say bí tỉ. Cậu   còn cách nào khác ngoài việc đến tìm .
 lắng . Quả thật  tiếng lạo xạo, giống như tiếng móng tay cào  gỗ. "Chắc là chuột thôi."
Nghe audio ở YT Linh Đồng Truyện Các
Tống Lâm lắc đầu. "Lúc nãy   vệ sinh,  ngang cầu thang,  thấy khe cửa gác xép...  ánh sáng." Nói ,   ghé sát , hạ giọng: "Trong khe cửa còn  một cái bóng. Hình như... hình như   đang bò  sàn, lén  ." "Cậu  xem, biệt thự ...   thật sự  ma ?"
Ngay lập tức,  nhớ đến chi tiết trong câu chuyện của lớp trưởng: Hứa Kiệt năm đó  nhảy từ tầng thượng của biệt thự xuống. "Không lẽ    lên đó?"
Nửa đêm, biệt thự tĩnh lặng đến rợn , chỉ  tiếng cào cấu chói tai thỉnh thoảng vọng xuống từ tầng thượng và tiếng thì thầm của hai chúng .  bắt đầu thấy sợ. "Hay là kệ , sáng mai tính ."
Tống Lâm cũng run, nhưng   vẫn : "  sợ  chuyện. Mọi  đều uống say cả,  lo    nhầm phòng."
Nghĩ đến cảnh tượng say khướt lúc tan tiệc,  cầm đèn pin lên. "Hay là... hai chúng  lên đó xem thử."
Khóa cửa gác xép  hỏng. Cửa chỉ khép hờ. Càng đến gần, tiếng cào cấu càng rõ, xen lẫn những tiếng va chạm nhẹ. Tống Lâm  , tiện tay nhặt một cây gậy. Cả hai nín thở, nhẹ nhàng đẩy cửa. Ngay khi cánh cửa mở , một bóng đen đột ngột lao  ngoài.  suýt hét lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-choi-sinh-tu/chap-4.html.]
Nhìn kỹ   ánh đèn, đó là một con mèo đen nhỏ đang nhảy nhót bên trong. Nó đang nghịch ngợm đẩy một quả cầu hoa màu đỏ trắng. Nhìn sâu  trong, căn phòng chứa đồ nhỏ bé chất đầy những quả cầu hoa y hệt . Xem  Lâm Mạn   thật. Biệt thự  tặng hoa cho mỗi vị khách, và gác xép chính là kho chứa của họ.
 và Tống Lâm cuối cùng cũng thở phào. "Xin , là  nghĩ nhiều quá. Không ngờ   chuyện ma của lớp trưởng dọa cho một phen."
 cũng : "Lúc đến  thấy con mèo nào . Nửa đêm gác xép tự dưng  tiếng động, ai mà  sợ chứ."  ngáp một cái, chào tạm biệt     về phòng.
 khi  phòng,  nhận  tiếng nước vẫn  ngừng chảy. Giường của Lâm Mạn trống . Chẳng lẽ cô  vẫn đang tắm? Cô   ở trong đó gần hai tiếng đồng hồ .  gọi tên cô  hai ,   tiếng trả lời. Tiếng nước vẫn ào ào. "Lâm Mạn,  vẫn  tắm xong ?"
Cửa phòng tắm  khóa trái.  gõ cửa hồi lâu nhưng vẫn   động tĩnh. Một dự cảm chẳng lành trỗi dậy trong lòng.  vội chạy sang đập cửa phòng Tống Lâm. "Có chuyện !"
Thi thể của Lâm Mạn  phủ một tấm vải trắng. Cô bạn  bên cạnh  sợ đến mức bật  nức nở. "Thi... t.h.i t.h.ể của cô ... trương phình lên... là... là hiện tượng 'trương phình khổng lồ'!"
Nhớ  cảnh tượng lúc nãy,   kìm  cơn buồn nôn. Khi cánh cửa phòng tắm  phá ,  thấy Lâm Mạn trần truồng  trong bồn tắm ngập nước. 
Mái tóc dài của cô  như rong biển, lơ lửng một cách ma quái. Dưới làn nước, cơ thể cô  trắng bệch và sưng to đến biến dạng, dường như chỉ cần một cái chạm nhẹ là  thể nổ tung. Chúng   dám di chuyển thi thể, chỉ kéo rèm tắm xuống che .
Tống Lâm  bệt xuống sàn. Mưa lớn  cô lập cả ngọn núi, điện thoại   mất tín hiệu. Giữa lúc   đang bế tắc,  chợt nhớ  một điều.  như phát điên chạy về phòng, lục tung  thứ lên. Quả cầu hoa đó, quả cầu hoa mà Lâm Mạn  chạm ...  biến mất  một dấu vết.
"Có ma! Có ma! Chúng   rời khỏi đây ngay lập tức!" Trương Hiểu Linh và Tô Yên ở tầng bốn   hai lời, vội chạy về phòng thu dọn đồ đạc. "Ngoài trời đang mưa to như trút nước, đường và cầu đều  cuốn trôi , các  định chạy  ?"
"Vậy ở đây chờ c.h.ế.t ?" Đường Hâm cố giữ bình tĩnh. "Ma quỷ gì chứ, đây chỉ là một tai nạn. Các   thấy ? Thi thể Lâm Mạn  trương phình  mà." "Người c.h.ế.t là trương phình ngay lập tức ? Chắc chắn là con ma đó đang cảnh cáo chúng !"
" Lâm Mạn  chạm  quả cầu hoa . Với , t.h.i t.h.ể sưng to  thể là do cô  ngâm nước nóng quá lâu, hoặc  kẻ nào đó  tiêm khí   cô  thì ? Nếu ai chạm  quả cầu hoa cũng chết, tại  lớp trưởng và  vẫn còn sống? Người  chạm  quả cầu hoa là  và lớp trưởng cơ mà."
Lớp trưởng vẫn đang ngáy khò khò trong phòng, còn Đường Hâm thì vẫn sống nhăn răng. Thấy cả hai vẫn bình an vô sự,    phần yên tâm hơn. Chẳng lẽ đây thật sự là một vụ án mạng do con  gây ? Họ   Lâm Mạn  cầm quả cầu hoa, nhưng  thì . Và quả cầu hoa đó...  biến mất.