Trò Chơi Sinh Tồn Trong Cơn Đói Khát - Chương 94: Thế giới Tu Tiên
Cập nhật lúc: 2025-11-07 16:25:17
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi ba thiếu niên và Cầm Minh lướt qua , một trong họ dường như cảm nhận điều gì đó, kìm đầu về phía Cầm Minh. Cậu chỉ thấy một bóng lưng đang khuất dần trong đám đông.
"Phàm ca đang gì thế?" Hai bạn thấy , khỏi theo ánh mắt của , nhưng họ chẳng thấy gì cả.
"Không gì." Trần Phàm thu hồi ánh mắt, nhưng vẻ mặt chút trầm ngâm.
Quả nhiên, Vương Đô khác biệt với những nơi khác, ngay cả… cũng ...
Thẩm Tiêu bên vẫn gì về sự xuất hiện của "con trai vị diện". Lúc , cô đang chuẩn sẵn sàng cho việc chạy trốn bất cứ lúc nào.
Suy cho cùng, bản cô sức mạnh để áp đảo tất cả. Hiện tại, trong Vương Đô vẫn còn nghi ngờ về phận của cô, nên sẽ vội tay. một khi họ cô chỉ là một phàm nhân bình thường, hiếm ai thể kiềm chế . Ngay cả khi Trân Bảo Các sẽ bảo vệ cô, cô cũng dám chắc an .
Vì , khi chuyện đó xảy , cô cần chuẩn .
Bản đồ gian lớn, việc tìm một trong các thiên tài địa bảo ở đây xem là may mắn . Nếu khi nguy hiểm ập đến mà cô vẫn tìm món thứ hai, thì khi đó chỉ cần đổi sang nơi khác là .
Trong kế hoạch thoát của cô, Phá Không Phù là công cụ quan trọng nhất.
Phá Không Phù cô mua thể định vị truyền tống, dù định vị vẫn thể sử dụng, chỉ là nơi truyền tống đến là ngẫu nhiên, thậm chí thể đưa thẳng đến mặt kẻ thù. Để giảm thiểu khả năng , nhân lúc rảnh rỗi dạo, Thẩm Tiêu định vị một điểm ở cổng thành Vương Đô, đó đến nơi đối diện cổng thành để định vị thêm một điểm nữa. Cô còn bỏ mười vạn điểm tích lũy để mua một gian tùy và mua thêm một chai t.h.u.ố.c ẩn giấu khí tức thời hạn.
Khi tất việc chuẩn , là hai ngày .
Cầm Minh khi rời nữa, căn nhà vốn hai ở giờ chỉ còn một Thẩm Tiêu, bỗng trở nên lạnh lẽo.
Như cũng .
Ba ngày , Lý Vạn Thông cho gửi đến một tài liệu, đều là ghi chép giao dịch thiên tài địa bảo trong nước Đại Thịnh mấy năm gần đây.
Thẩm Tiêu lật xem, trong đó vài loại thiên tài địa bảo trong danh sách, nhưng liên quan đến Diệu Thanh Đan.
May mắn là Lý Vạn Thông, mấy thương hội khác cũng lượt gửi đến những tài liệu mà họ thăm dò .
Tài liệu của các thương hội phạm vi thời gian dài hơn, tổng hợp trong ba mươi năm trở đây. Trong chồng ghi chép giao dịch , Thẩm Tiêu khá may mắn khi phát hiện một loại trân d.ư.ợ.c cần thiết cho Diệu Thanh Đan, hơn nữa thời gian vặn, là từ mười tám năm .
Sau khi phát hiện, cô hai lời mà lập tức chuyển tin cho Trử Đình.
“Cái giao cho . Thánh Thú Tiên Tuyền , tốn hai mươi vạn linh thạch.”
“Tốt, cũng phát hiện Phật Diệp Thảo.” Vận may của Trử Đình cũng . “Tình cờ thấy ở chợ đen, nhặt món hời, tốn mười linh thạch.”
Câu đó Trử Đình vốn định , nhưng chút mong chờ phản ứng của Thẩm Tiêu.
Quả nhiên, Thẩm Tiêu gửi đến một tràng: “…………………………”
Trử Đình mỉm , vẻ mặt đầy hài lòng.
Thẩm Tiêu thật sự ngờ vận may của tên nhóc đến . Trước đây cô cũng từng nghĩ đến việc nhặt món hời, nhưng cô mỏi cả chân vẫn chẳng thấy thứ gì đáng giá. Vậy mà chỉ tốn mười khối linh thạch mua thiên tài địa bảo, đây chẳng là đang tranh giành vị trí con trai vị diện với nhân vật chính ?
Tắt khung trò chuyện, Thẩm Tiêu chuẩn ngoài thử vận may.
—
Cùng lúc đó, ở một phía khác, ba em Trần Phàm mới quen sơ lược với Vương Đô. Trước đây họ từng cho rằng Lâm Giang Thành phồn hoa, nhưng khi đặt chân đến Vương Đô , họ mới nhận chẳng khác gì nhà quê lên tỉnh, thứ gì cũng thấy mới lạ.
Trần Phàm hiểu rõ tính cách của hai bạn, nhưng vẫn dặn dò : “Ở đây giống quê hương chúng , các gì gì cũng cực kỳ cẩn trọng, cố gắng đừng dính rắc rối.”
Cả ba đều Viện trưởng Học viện Lâm Giang giới thiệu đến Vương Đô. Việc họ thể trở thành học sinh của Học viện Đế quốc dựa năng lực của bản . Điều đó nghĩa là, dù họ thư giới thiệu của Viện trưởng, thì ở nơi họ vẫn chỗ dựa. Nếu chẳng may đắc tội với nhân vật lớn nào đó, e rằng c.h.ế.t thế nào cũng chẳng rõ.
"Yên tâm, bọn tớ hiểu mà."
"Lúc rời nhà, tớ dặn , bảo bọn tớ đừng gây phiền phức cho ."
Hai dẹp bỏ ý định dạo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-choi-sinh-ton-trong-con-doi-khat/chuong-94-the-gioi-tu-tien.html.]
Trần Phàm thấy , ngược chút ngại ngùng, : “Đi thôi, chúng cùng dạo chợ giao dịch, xem thử thứ gì ho .”
"Thật á?" Hai sáng mắt lên, vẻ háo hức.
"Đương nhiên ." Trần Phàm , cũng một đồ bán.
Vì cách khá xa nên khi ba đến con phố sầm uất nhất thì mất nửa canh giờ. Họ dạo qua vài thương hội và nhanh chóng nhận một điều rõ ràng: đầu danh sách thu mua của mỗi thương hội đều là các loại thiên tài địa bảo.
Trần Phàm chú ý đến điều là nguyên nhân. Thật may, trong tiên phủ tùy của ba cây Viêm Diễm Thảo. Cậu đến Vương Đô cần chi tiêu, mà tiền tệ thông thường ở đây chỉ đủ mua vài thứ nhỏ nhặt. Nếu mua một thanh binh khí tay, vẫn linh thạch. Trong tay ít đồ quý, nghĩ tới nghĩ lui, chỉ Viêm Diễm Thảo là thể đem bán.
Sau khi quyết định, Trần Phàm bắt đầu quan sát từng thương hội. Cuối cùng, chọn Vạn Bảo Thương Hội, nơi vẻ ngoài hùng mạnh nhất.
—
Thẩm Tiêu dạo xong một chợ giao dịch nhưng chẳng thu hoạch gì, đang định đến chỗ tiếp theo thì một quản sự tự xưng là của Vạn Bảo Thương Hội chặn . Hắn : “Thẩm cô nương, Lý hội trưởng của chúng lời mời.”
Thẩm Tiêu động đậy, hỏi: “Ông tìm việc gì?”
“Hội trưởng thứ cô cần manh mối .”
Lòng Thẩm Tiêu khẽ động, nghĩ đến điều gì đó, liền : “Anh dẫn đường .”
Lần , bước Vạn Bảo Thương Hội, Thẩm Tiêu nhận ánh mắt chú ý của ít . Cô thản nhiên theo vị quản sự lên lầu, nhưng trong tay nắm chặt Phá Không Phù, đề phòng bất trắc xảy bất cứ lúc nào.
Khi lên đến tầng năm, cô thấy Lý Vạn Thông đang mỉm chờ sẵn. Bên cạnh ông là một thiếu niên khuôn mặt chất phác, trang phục giống công tử nhà giàu trong Vương Đô. Đôi mắt sáng và thần, biểu cảm tự nhiên, qua là hề đơn giản.
Ở một nơi như thế , xuất hiện một chỉ mười bảy, mười tám tuổi, Thẩm Tiêu theo bản năng nghĩ đến một nhân vật chính nào đó đang theo quỹ đạo cốt truyện.
Chẳng lẽ trùng hợp đến thế ?
“Để giới thiệu, vị tiểu hữu tên là Trần Phàm.” Lý Vạn Thông lên tiếng giới thiệu, “Còn đây là Thẩm Tiêu, Thẩm cô nương, khách quen lớn của tất cả các thương hội trong Vương Đô chúng .”
Khoảnh khắc thấy cái tên “Trần Phàm”, Thẩm Tiêu liền hiểu rằng thứ cần tránh thì cuối cùng vẫn thể tránh .
Khi xem cốt truyện, trong sách rằng Trần Phàm vô tình một tòa tiên phủ, bên trong trồng đủ loại thảo dược, hơn nữa tốc độ sinh trưởng của chúng còn nhanh hơn nhiều so với bên ngoài.
Lẽ nào trong đó còn cả thiên tài địa bảo cần để luyện chế Diệu Thanh Đan?
Cũng là thể.
Trong khi Thẩm Tiêu đang đ.á.n.h giá Trần Phàm, Trần Phàm cũng đang quan sát cô. Cậu cảm thấy phụ nữ vẻ quen mặt, suy nghĩ kỹ , đột nhiên nhớ , hình như đây chính là phụ nữ cưỡi Phong Diên bên ngoài Lâm Giang Thành năm xưa.
“Thật trùng hợp.” Cậu .
Thẩm Tiêu nghi hoặc hỏi: “Cậu quen ?”
Ánh mắt Lý Vạn Thông lập tức sáng lên, ông cũng hỏi: “Hai vị quen ?”
“Ở Lâm Giang Thành từng gặp ngài từ xa một .” Trần Phàm đáp, “Không ngờ gặp ở đây.”
Thẩm Tiêu vẫn nghĩ và Trần Phàm thật sự từng gặp , chỉ khẽ : “ là trùng hợp.” cô mấy hứng thú với việc bắt chuyện cùng nam chính, liền sang hỏi Lý Vạn Thông: “Ông ở đây thứ cần, là thứ bán đấy chứ?”
“Chính xác.” Lý Vạn Thông gật đầu, “Trần Phàm tiểu hữu một cây Viêm Diễm Thảo trong tay. Cậu vốn định mang đấu giá, nhưng nghĩ Thẩm cô nương chắc chắn sẽ đưa mức giá khiến hài lòng, nên liên hệ riêng với cô .” Vừa , ông hiệu cho Trần Phàm lấy đồ .
Trần Phàm hiểu ý, quả nhiên lấy một cây cỏ nhỏ bốc lửa.
Quả nhiên là...
Con trai vị diện chính là trời ưu ái.
Tuy nhiên, Thẩm Tiêu hiểu rõ hơn bất kỳ ai, việc Lý Vạn Thông riêng với cô để lấy lòng, mà là mượn cơ hội thăm dò thực hư phận của cô.