Ngày cha  và  trưởng khải  hồi triều hôm đó, Thái Tử Phi của Đông cung biến mất giữa thanh thiên bạch nhật.
Huynh trưởng một  truy kích,   đánh gãy hai chân, suýt nữa mất mạng.
Người đường đường là một vị tướng quân.
Không chút thương tổn  chiến trường,  mà  khi trở về  suýt c.h.ế.t trong tay  một nhà.
Dùng  bộ sức lực tìm kiếm,  ba ngày, t.h.i t.h.ể trần như nhộng của tỷ tỷ của    vứt  cửa phủ tướng quân Trấn Quốc.
Toàn  nàng  còn lấy một miếng da nguyên vẹn, đứa bé  thành hình trong bụng cũng  ngược đãi đến chết.
Trong tay nàng chăm chăm nắm chặt lấy bùa bình an sứt sẹo mà chính tay  thêu cho đứa bé.
Ta từ nhỏ  yêu thích dùng đao múa kiếm,   chút năng khiếu nữ công thêu thùa, mẫu  luôn quở trách    dáng vẻ nữ nhi gia.
Chỉ  tỷ tỷ sẽ sờ đầu , dịu dàng : "Khanh Như của chúng    gì cũng , tỷ tỷ chỉ hi vọng  luôn vui vẻ."
Một  như ,  rơi  kết cục   nhục đến c.h.ế.t thảm.
Cha mẹ  cùng  trưởng cực kỳ đau lòng, nhưng ai cũng im miệng  đề cập tới việc truy cứu trong đại nội cung đình.
Thái tử Tiêu Dịch Cảnh  đả kích lớn, bệnh đến  dậy nổi.
Trong tang lễ tỷ tỷ của , mẫu  bởi vì mấy ngày liền khẩu vị  ,  thấy thức ăn mặn liền  bộ  nôn.
Mà hết thảy đều  Hoàng Thượng  thấy.
Đêm đó   liền bệnh, tìm thầy thuốc khắp nơi, nhưng  ai chữa trị.
Trước khi bà chết, một mực lôi kéo tay của  và Thôi An, đề  nguyện vọng định  mối hôn sự .
"Khanh Như, nữ nhi Triệu gia, đời  tuyệt đối   Hoàng tộc Tiêu thị nữa, mẫu  chỉ hi vọng con  gả vào một gia đình bình thường, bình an cả đời."
Ta mười tuổi năm đó,  vĩnh viễn mất  tỷ tỷ và mẫu   yêu nhất của .
Trong buổi tang lễ, phụ   cùng  trưởng   một lời, binh khí trong tay bị bẻ gãy.
Ta dập đầu xong,  liếc qua vàng bạc châu báu trong cung đưa tới mà  to.
"Phụ , Triệu gia  cả nhà trung liệt, vì giữ gìn biên cảnh mà tử thương vô ."
"Huynh trưởng, con trai trưởng của   địch quốc bắt , c.h.é.m đầu ngay  hai quân."
"Đến cùng là vì điều gì mà chúng   rơi  kết cục như thế  chứ?"
Ta    , phát cuồng lật tung hết tất cả  thứ ban thưởng.
Bị phụ  ôm chặt  trong ngực.
"Khanh Như! Đây chính là  quân thần.”
"Triệu gia  công lao lẫm liệt, cho nên đế quân kiêng kị,  tuyệt đối  để cho Nguyệt nhi sinh hạ con trai trưởng, cũng  cho phép mẫu  con   tin vui."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trieu-khanh-nhu/chuong-7.html.]
Ta mất hết sức lực giãy dụa, lao  cơn mưa lớn  to.
Cho đến khi phun  một ngụm m.á.u đen.
"Cả đời trung liệt, m.á.u rơi  ngừng, chọn nhầm chủ tử!"
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Trước khi  kiệt sức té xỉu,  mơ hồ thoáng thấy Thôi An với đôi mắt đỏ hoe  bên trong một góc hẻo lánh.
Ta thiêu hủy tất cả đao kiếm,  quen với y phục nữ tử thế gia, học thêu thùa  thua kém gì những tú nương Giang Nam, đem  từng bước một bồi dưỡng thành quý nữ  đầu kinh thành.
Trở thành một nữ nhân bình thường, chỉ vây quanh vị hôn phu Thôi An và gia đình .
"Ta   nhị ca, sẽ  xảy  chuyện ngay cả  nữ nhân  thương yêu cũng  bảo vệ ."
Tiêu Biệt Trần trầm mặc hồi lâu, khó khăn lắm mới    câu  .
  tuyệt nhiên  để ý.
Từ khi a tỷ của  qua đời,  liền , sinh mệnh của  chỉ  thể tự bản   nắm giữ.
"Điện hạ say .”
"Sớm  về nghỉ ngơi ."
Nét mặt  tĩnh lặng như nước, phân phó cung nhân đưa Thái tử về tẩm điện.
Ngày mai.
Vẫn còn  trò  cần  xem.
Hoàng Thượng bệnh nặng, Thái tử giám quốc.
Thế lực do Hoài Vương cầm đầu nhiều  tố cáo  cùng Tiêu Biệt Trần    mật với ,   nay vốn luôn  hoà hợp với Tiêu Biệt Trần, cố ý nâng đỡ Cửu hoàng tử nhỏ tuổi thượng vị.
Thôi An gần đây cùng vị Hoài Vương  tới lui  nhiều.
Ta đang ở tại Đông cung cùng đại công chúa điện hạ đánh cờ, vội vàng  kịp lui liền  Thôi An mang binh bao vây.
Hắn tóc tai rối bù khuôn mặt từ  đến nay  nhiễm trần thế, giờ phút   tràn đầy vết máu.
"Khanh Như,   , sẽ để cho nàng trở  bên cạnh ."
Thôi An vội vàng cất bước  về phía , ánh mắt tràn đầy niềm vui vì  tìm   thứ  đánh mất.
"Hoài Vương  mang binh tấn công  hoàng thành, Tiêu Biệt Trần  g.i.ế.c chỉ là chuyện sớm muộn.”
"Khanh Như, mau  theo , nàng vẫn sẽ là chính thê của  như  đây."
Ta dừng , mỉm  hỏi .
"Nghe  thứ   của    tin vui hơn một tháng nay, xin hỏi Vĩnh An Hầu ngài là  dự định như thế nào đây."
"Nàng ...chẳng qua chỉ là con thứ, tùy tiện đuổi  là ."