Tri Xuân - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-11-07 20:56:28
Lượt xem: 1,561

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta ôm lấy vai , nhón chân lên, c.ắ.n khẽ môi , thì thầm: 

 

“Phu quân để nuôi ?”

 

08

 

Triệu Chinh Bắc tìm một nơi kín đáo đến lạ.

 

Nếu do dẫn đến, thật sự chẳng ngờ sâu trong rừng trúc của hầu phủ một căn nhà tranh thế .

 

Chiếc giường gỗ chật hẹp, chỉ đủ để một .

 

Gió bên ngoài xào xạc, mà vẫn át tiếng thở dốc nặng nề của .

 

cố kiềm chế, nhưng lực tay siết lấy eo vẫn mạnh đến mức khiến run rẩy.

 

Hắn c.ắ.n lên vành tai , như một con dã thú còn lý trí:

 

“Phu nhân, đêm đầu gặp nàng, mộng thấy nàng.”

 

“Trong mộng, từng chút từng chút hôn lên nàng, để dấu vết của khắp da thịt nàng.”

 

Ta vội đưa tay bịt miệng , cho tiếp mấy câu hoang đường lỗ mãng nữa.

 

Tấm chăn mỏng manh vẫn phảng phất hương thơm, rõ ràng là ai đó giặt giũ cẩn thận.

 

Đầu trượt khỏi mép giường, mạnh mẽ kéo trở , cho trốn tránh.

 

Không đợi nghĩ gì thêm, cúi xuống hôn như nuốt cả bụng.

 

Năm xưa dùng thử độc, từng trải qua cảm giác mê ly giằng xé khi hoa độc mê tình phát tác.

 

cũng từng mãnh liệt đến mức .

 

Triệu Chinh Bắc so với trong mộng còn hung hãn hơn, buông thả hơn.

 

Ta ép tường, mũi chân đá bả vai , suýt chút nữa ngất xỉu ngay tại chỗ.

 

Hắn ngẩng đầu, ôm lòng, l.i.ế.m môi một cái, hôn tiếp.

 

Hồng Trần Vô Định

Ta nhíu mày, yếu ớt vung tay tát nhẹ lên mặt .

 

Hắn đặt môi lên vai , giọng khàn khàn bật : “Phu nhân còn chê ?”

 

Ta kiệt sức .

 

Lúc tỉnh , trời tối đen.

 

trong nhà tranh sáng đèn rực rỡ.

 

Triệu Chinh Bắc chẳng từ khiêng đến một thùng tắm, ôm tẩy rửa.

 

Mắt cá chân đau rát, cúi đầu xuống.

 

Vết hôn và dấu răng kéo dài từ mu bàn chân thẳng lên đến đùi.

 

Không cần đoán cũng , là lúc ngủ, tiết chế mà thêm chuyện.

 

Hắn đặt nước ấm, cúi đầu giúp gội đầu rửa tóc.

 

Không gian tĩnh lặng cuộc hoan ái, khiến bỗng dưng cảm thấy bức bối.

 

Ta tắm rửa qua loa, khoác áo ngoài, khẽ : “Phu quân, nên về thôi.”

 

Ta với Triệu Chinh Bắc thể ngủ với .

 

chuyện gội đầu, chải tóc dịu dàng khi ân ái, phần dư thừa.

 

Triệu Chinh Bắc ôm từ phía , hôn nhẹ lên cổ .

 

Hắn lẩm bẩm: “Vài hôm đến phố Đông, thấy một gian tiệm thích hợp để mở d.ư.ợ.c đường. Đợi nàng rảnh, đưa nàng xem thử. Còn Cảnh nhi, thiên tư . Dù tộc học danh nho giảng dạy, chung quy cũng chỉ là cái ổ ấm của con cháu nhà họ Triệu, sẽ kìm chân nó. Ta gửi thư cho Lộc Sơn Thư Viện, nếu nàng thấy , chúng đưa nó đến đó học hành.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tri-xuan/chuong-8.html.]

 

Lộc Sơn Thư Viện, từng qua.

 

Thu nạp nhân tài khắp thiên hạ, là thư viện danh tiếng nhất kinh thành.

 

Triệu Chinh Bắc đang rõ với :

 

Chỉ cần an phận đại thiếu phu nhân, thì từ d.ư.ợ.c đường của , đến tương lai của Lý Cảnh, đều thể cho.

 

gì? Chỉ cần thể của thôi ?

 

Khi còn đang trầm mặc, giúp cài thắt lưng.

 

Hắn lấy áo choàng từ chiếc rương mây, khoác lên , chỉnh tóc tai cẩn thận.

 

Rồi nắm tay , cùng bước ngoài.

 

Rừng trúc đen kịt, dù mở mắt nhắm mắt cũng chẳng khác gì , thể thấy đường.

 

Triệu Chinh Bắc cầm đèn, nắm c.h.ặ.t t.a.y , từng bước từng bước dẫn đường.

 

Hắn : “Phu nhân, từng , là kẻ cố chấp. Đã nhận định ai thì sẽ cho những điều nhất. Thứ gì cho nàng, nàng thích thì giữ, thích thì bỏ. Nàng cần nghĩ đến chuyện lấy gì để trao đổi với .”

 

Nói đến đây, Triệu Chinh Bắc bật

 

“Lúc nãy ở giường, chẳng nàng túm tóc , gọi là ch.ó ? Chó trung thành với chủ, vốn chẳng cần chủ đáp điều gì cả.”

 

Ta mặt cảm xúc, đá thẳng chân một cước thật mạnh.

 

Câm miệng cho !

 

Rõ ràng là chính quỳ mặt , ép gọi mà!

 

9

 

Từ khi , cùng Triệu Chinh Bắc liền bắt đầu sống chung một cách hết sức kỳ lạ.

 

Nam nhân , quả thực cố chấp đến cực điểm.

 

Hắn hỏi thứ ba rằng bản thiết kế chỗ nào cần sửa đổi , khiến trong lòng bắt đầu dâng lên giận dữ.

 

Bị quấy rầy ngớt, khiến chẳng thể chuyên tâm y thư, dứt khoát đem quyển sách ném thẳng mặt .

 

Triệu Chinh Bắc ôm lấy , để trong lòng , thần sắc thản nhiên :

 

"Phu nhân nghĩ xong cũng . Bao giờ nàng nghĩ thì bảo thợ tiếp tục sửa chữa, dù thì chúng cũng đến mức ngủ ngoài đường."

 

Hoàng thượng ban thưởng cho một tòa phủ tướng quân, mà vẫn động thổ, thật chẳng thể thống gì.

 

Ta ngẫm nghĩ, chỉ tay vài chỗ bản vẽ:

 

"Những chỗ u ám đều trụ đèn. Còn chừa một mảnh đất để trồng hoa. Phòng ngủ của chúng rộng rãi một chút, nhưng giường thì nên nhỏ . Bên cửa sổ nhớ trồng một cây ngọc lan. Còn thì cũng gì quan trọng cả."

 

Triệu Chinh Bắc đáp lời.

 

Ta ngoảnh đầu , thấy đang mỉm vô cùng vui vẻ.

 

Thật chẳng hiểu nổi!

 

Ta đ.á.n.h nhẹ mặt một cái: "Đang mơ giữa ban ngày đấy ?"

 

Triệu Chinh Bắc áp mặt lòng bàn tay : "Phu nhân mới 'phòng ngủ của chúng ' đấy."

 

Ta đáp.

 

Đêm qua, cùng Lý Cảnh ngoài dạo bước.

 

Nó bỗng nhiên với : "Tiểu di, con báo thù nữa."

 

Khi lòng lạnh , liền hỏi:

 

"Sao thế? Con nỡ xuống tay với tên phụ cầm thú của con, là sợ chuyện bại lộ, mất hết vinh hoa phú quý hiện tại?"

Loading...