Trị Đám Thân Thích Cực Phẩm - Ta Dẫn nhãi Con Làm Giàu Ở Cổ Đại (Đem Con Phân Gia, Ăn Ngon Uống Đã) - Chương 90: Đối Đầu Với Cả Làng

Cập nhật lúc: 2025-11-12 01:44:12
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/30gCE4p4vw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thúy Lan thò đầu , tay vẫn cầm chiếc chổi đó, nàng lạnh một tiếng, với Thẩm Hương Tú: "Báo quan ? Được thôi, ngươi mau ! Ta xem xem, quan lớn tin một ả đàn bà đanh đá xông nhà dân, tin bọn những lương thiện!"

"Phu quân nhà ngươi là thứ gì, bọn . Bọn chỉ , phu nhân bọn hiện giờ là Bồ Tát sống đang dẫn dắt cả làng kiếm tiền! Ngươi dám động đến phu nhân bọn , chính là đối đầu với tất cả dân làng!"

Lời Thúy Lan dứt, dân làng xung quanh lập tức hùa theo.

"! Thúy Lan tẩu tử đúng!"

"Kẻ nào dám gây sự với nhà Vân Dao, chính là đối đầu với bọn !"

"Nếu ngươi dám báo quan, cả làng bọn sẽ chứng cho Tô nương tử, rằng ngươi vô cớ gây rối, xông nhà đ.á.n.h !"

Một hán tử từng giúp Tô Vân Dao xây nhà và xưởng, càng thêm thẳng thừng , chỉ mũi Thẩm Hương Tú mắng: "Ngươi là đứa nữ nhi gả chồng, chịu an phận ở trấn, chạy về làng gây sóng gió! Còn cút , tin bọn trói ngươi dìm xuống ao!"

Thẩm Hương Tú triệt để ngây .

Nàng những dân làng phẫn nộ, sự địch ý và bảo vệ hề che giấu trong mắt họ, đầu tiên cảm thấy sợ hãi.

Những ... những đều về phe Tô Vân Dao?

Tô Vân Dao rốt cuộc cho bọn họ uống loại mê hồn thang nào?

Nàng vốn cho rằng đến để đòi công bằng, để đè bẹp Tô Vân Dao, nhưng giờ xem , chính nàng trở thành chuột chạy qua đường đòi đánh.

Khí diễm kiêu căng , trong phút chốc nỗi sợ hãi dập tắt.

Nàng chiếc chổi vẫn còn dính đất trong tay Thúy Lan, những dân làng đang chằm chằm đầy vẻ hung dữ, chân bắt đầu nhũn .

Nếu nữa, e rằng thực sự sẽ những đ.á.n.h cho một trận.

Nàng lồm cồm bò dậy khỏi mặt đất, cũng thèm đỡ Thẩm Thiên Kim vẫn đang , vén váy lên, ngoảnh đầu chạy trối c.h.ế.t về phía đầu làng.

"Cô... cô cô! Chờ với!"

Thẩm Thiên Kim thấy , cũng chẳng buồn nữa, vội vàng bò dậy khỏi mặt đất, khập khiễng đuổi theo.

Phía , là tiếng vang ngớt của dân làng.

Tiếng đó, như từng cái tát vang dội, giáng mạnh lên mặt Thẩm Hương Tú, đau rát.

Thẩm Hương Tú và Thẩm Thiên Kim hai , một kẻ y phục xốc xếch, một kẻ mặt mũi bầm dập, chật vật thôi chạy về lão Thẩm gia.

Trong sân, Hà Đại Quý, Thẩm lão thái và Thẩm Đại Hà đang vươn dài cổ, sốt ruột chờ đợi.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Thứ bọn họ chờ đợi, là sự khải oai phong của Thẩm Hương Tú, mà là bộ dạng thê t.h.ả.m thất bại .

Ba đều ngây .

"Hương Tú! Con... con ?" Thẩm lão thái phản ứng đầu tiên, bộ dạng thê t.h.ả.m của nữ nhi, xót xa đến nỗi giọng biến điệu.

Thẩm Hương Tú thấy mẫu ruột của , sự uất ức và phẫn nộ gắng gượng bên ngoài liền bùng nổ.

Nàng "oa" một tiếng liền bật , nhào lòng Thẩm lão thái, thở mà than : "Nương! Bọn chúng đ.á.n.h con! Tô Vân Dao tiện nhân , nàng sai hầu nhà nàng đ.á.n.h con!"

"Con còn gặp mặt nàng , mấy tên cẩu nô tài đó đ.á.n.h đuổi ! Huhu... mặt mũi con mất hết!"

Thẩm lão thái xong kinh sợ giận.

Kinh ngạc là Tô Vân Dao dám tay với nữ nhi , hơn nữa còn tay ác độc đến .

Phải rằng, tiện nhân đó, đây sợ nhất chính là đứa nữ nhi của .

Thế lực của Tô Vân Dao bây giờ, ngay cả đứa nữ nhi gả về trấn cũng đối thủ ?

Giận là nữ nhi chịu uất ức lớn đến .

"Phản ! Nàng thật sự phản !" Thẩm lão thái tức đến run rẩy, miệng ngừng lặp lặp câu đó, nhưng .

Thẩm Đại Hà tê liệt , nhiều như , nhà từng chiếm lợi thế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tri-dam-than-thich-cuc-pham-ta-dan-nhai-con-lam-giau-o-co-dai-dem-con-phan-gia-an-ngon-uong-da/chuong-90-doi-dau-voi-ca-lang.html.]

Xem phu của cũng vô dụng .

Vẫn dựa bản , đợi thi đậu công danh , chuyện sẽ thôi.

Mà phản ứng của Hà Đại Quý, khác biệt với bọn họ.

Hắn hề chút xót xa đồng tình nào, mặt , chỉ sự phẫn nộ và thất vọng che giấu.

Hắn trừng trừng Thẩm Hương Tú vẫn đang nức nở lóc, ánh mắt đó, như ăn tươi nuốt sống .

"Khóc! Khóc! Khóc! Ngươi chỉ ! Còn mặt mũi nào mà !"

Hắn mạnh mẽ đập bàn một cái, gầm lên.

Tiếng gầm của , tiếng của Thẩm Hương Tú sợ đến mức ngừng .

Nàng ngẩng đầu lên, lệ nhòa mắt phu quân của , uất ức : "Phu quân, bọn chúng đ.á.n.h ..."

"Đánh ngươi? Đánh ngươi còn là nhẹ đó!" Hà Đại Quý tức đến mức trong phòng, chỉ mũi nàng mắng: "Ta bảo ngươi dỗ nàng về, ngươi thì , việc xong, gây chuyện! Còn đ.á.n.h nông nỗi ! Ngươi mất hết mặt mũi !"

Điều quan tâm, bao giờ là nàng đ.á.n.h , mà là nàng xong việc , mất mặt .

"Đồ vô dụng! Việc đơn giản thế ngươi cũng xong! Ngươi xem ngươi còn gì nữa?"

Hà Đại Quý càng càng giận.

Lần đến, là mang theo hy vọng phát tài.

Kết quả thì ?

Tài phát , nương tử còn đánh.

Hương Tú mắng đến ngẩn cả .

Nàng ngờ, chịu uất ức lớn đến , phu quân an ủi nàng, mặt giúp nàng, trái còn mắng xối xả mặt nàng một trận.

Trong lòng nàng giận uất ức, nhịn cãi : "Chàng trách ? Sao trách Tô Vân Dao? Là nàng nể tình! Là hầu nhà nàng quá kiêu ngạo!"

"Thôi đủ ! Ta lười nhảm với ngươi!" Hà Đại Quý vẻ mặt chán ghét phất phất tay, "Cái chỗ quỷ quái , thể ở thêm một khắc nào nữa! Ta bây giờ sẽ về trấn!"

Nói xong, thèm trong phòng, ngoài.

"Ai, cô gia! Cô gia đừng mà!" Thẩm lão thái hoảng hốt, vội vàng tiến lên kéo .

Hà Đại Quý một tay hất mạnh tay Thẩm lão thái , chán ghét : "Đừng chạm ! Cả nhà các ngươi, đều là chổi! Xui xẻo! Ta bất kỳ dây dưa nào với các ngươi nữa!"

Hắn buông lời tuyệt tình đó, đầu xông khỏi sân.

Bóng lưng kiên quyết của Hà Đại Quý, như một chậu nước đá, dội thẳng từ đầu xuống mặt Thẩm Hương Tú.

Nàng ngây dại.

Nàng tưởng phu quân sẽ chống lưng cho nàng, sẽ nàng báo thù, ít nhất cũng sẽ an ủi nàng vài câu.

nàng vạn vạn ngờ, phản ứng như .

Hắn những giúp nàng, trái còn đổ hết tội lên đầu nàng, bây giờ còn bỏ nàng mà thẳng!

Một luồng hoảng loạn cực lớn tức thì chiếm lấy trái tim nàng.

Nàng thể bỏ đây!

Nàng bây giờ bộ dạng , nếu ở làng một , chẳng sẽ nước bọt của dân làng dìm c.h.ế.t ?

Hơn nữa, nếu phu quân thật sự cứ thế mà , thèm quan tâm nàng nữa, nàng ?

Tuy nương thương , nhưng tính cách của nương nàng rõ, ở nhà đẻ lâu dài, đầy một tháng, sẽ ghét bỏ.

"Phu quân! Phu quân đợi với!"

 

Loading...