Trị Đám Thân Thích Cực Phẩm - Ta Dẫn nhãi Con Làm Giàu Ở Cổ Đại (Đem Con Phân Gia, Ăn Ngon Uống Đã) - Chương 85: Bữa cơm tất niên
Cập nhật lúc: 2025-11-12 01:44:07
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Minh Châu theo Hạnh Nhi học thêu thùa, Hạnh Nhi tay nghề , Thẩm Minh Châu cũng học dáng, hơn nữa xem còn hứng thú, Tô Vân Dao quyết định đợi học thành thạo sẽ mở cho một tiệm thêu.
Ngoài cửa sổ, gió lạnh rít gào.
Trong phòng, lửa lò đang cháy đượm.
Cả nhà quây quần bên , tận hưởng sự đoàn viên và hạnh phúc khó .
Nhà Tô Vân Dao náo nhiệt, tràn ngập niềm vui.
Còn nhà họ Thẩm cũ, như băng tuyết đóng băng, lạnh lẽo đến mức khiến rùng .
Thẩm Đại Hà bây giờ cả ngày nhốt trong phòng, tuyên bố “bế quan khổ ”, thực chất là gặp ai, ngay cả cơm cũng do Lưu thị mang đến tận cửa.
Thoáng cái, đến cuối năm.
Những năm , thời điểm , tuy nhà họ Thẩm cũ cũng tằn tiện bủn xỉn, nhưng Thẩm lão thái vì thể diện của đứa Nhi tử bảo bối của bà , dù cũng sẽ chuẩn tươm tất.
năm nay, nhà bán đất, bạc ít ỏi đó đều đưa cho Thẩm Đại Hà, thể là nghèo đến rỗng túi.
Ngày ba mươi Tết , khắp các nhà trong làng đều bay mùi thịt thơm lừng.
Chỉ bếp nhà họ Thẩm cũ là lạnh tanh, quạnh quẽ.
Lưu thị một bận rộn trong bếp.
Bà chút rau đáng thương thớt, trong lòng một trận bi thương.
Một cây cải trắng, vài củ khoai tây, và một miếng thịt heo đến nửa cân.
Đó chính là bữa cơm tất niên của năm trong gia đình họ.
Miếng thịt đó, vẫn là Thẩm lão thái c.ắ.n răng, tiết kiệm từng đồng từ kẽ răng mà mua .
Lưu thị băm thịt thành băm nhỏ, trộn với cải trắng, gói vài chiếc bánh chẻo.
Phần thịt băm còn , thì xào với cải trắng.
Đây, chính là món mặn duy nhất.
Buổi tối, cả nhà bàn, ai lời nào.
Trên bàn bày một đĩa bánh chẻo, một đĩa cải trắng xào, một nồi canh khoai tây thấy chút mỡ nào.
Thẩm lão thái những món ăn đạm bạc , trong lòng nghẹn ngào.
Bà đẩy đĩa bánh chẻo, trực tiếp đến mặt Thẩm Đại Hà.
“Đại Hà, ăn , ăn nhiều chút. Cái là để bồi bổ cho con đấy.”
Sau đó, bà dùng đũa, từng chút một gắp hết thịt băm trong đĩa cải trắng xào, bát của Thẩm Đại Hà và Thẩm Diệu Tổ.
Bát của Lưu thị và Thẩm Thiên Kim trống rỗng, chỉ cơm gạo lứt.
Thẩm Thiên Kim thịt trong bát ca ca, thèm đến nỗi nuốt nước miếng, nhưng dám lên tiếng.
Thẩm Đại Hà ăn hết cơm trong bát.
Trong lòng phiền muộn như lửa đốt.
Cứ nhắm mắt , y thấy ngôi nhà ngói xanh gạch đỏ khang trang của Tô Vân Dao, thấy ánh mắt khinh bỉ của dân làng khi y, thấy sự chế giễu và sỉ nhục của bạn học trong thư viện.
Y hận!
Y hận Tô Vân Dao, hận những kẻ coi thường y!
Càng hận chính , tại rơi bước đường !
Ăn xong, Thẩm Đại Hà về phòng , y khổ , đến khi đậu tú tài, những sỉ nhục đây sẽ thể lật qua.
Ăn xong bữa cơm tất niên nặng nề , Lưu thị lặng lẽ dọn dẹp bát đũa.
Tối đó, bà chiếc giường lạnh lẽo, Thẩm Đại Hà bên cạnh, như một cái xác hồn, bất động.
Từ hôm đó trở về, y từng chạm bà nào.
Thậm chí, ngay cả bà thêm một cái, cũng đầy vẻ ghét bỏ.
Lưu thị trong lòng hiểu rõ như gương.
Y vì tiền đồ gặp trở ngại mà tâm trạng .
Y chỉ đơn thuần là ghét bỏ chính bà mà thôi.
Nàng nhớ đó, nàng thử chạm , bật như thể bọ cạp chích.
Ánh mắt bài xích và ghê tởm , cả đời nàng cũng thể quên.
Tại ?
Rốt cuộc nàng sai điều gì?
Nàng vì cái nhà , sinh con đẻ cái, hầu hạ công công bà bà, dốc hết tâm sức.
Cuối cùng, đổi lấy sự ghét bỏ đến từ trượng phu.
Thái độ của Thẩm Đại Hà những ngày qua, như một màn sương mù bao phủ lấy nàng, khiến nàng nghẹt thở.
Nàng nhất định điều tra cho lẽ!
Nhất định!
…
Trong phủ Tô Vân Dao, sáng Đại Niên Ba Mươi bắt đầu bận rộn từ xuống .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tri-dam-than-thich-cuc-pham-ta-dan-nhai-con-lam-giau-o-co-dai-dem-con-phan-gia-an-ngon-uong-da/chuong-85-bua-com-tat-nien.html.]
Việc đầu tiên chính là tổng vệ sinh.
“Trong ngoài, ngóc ngách, đều dọn dẹp cho thật sạch sẽ! Chúng quang quẻ mà đón năm mới!”
Tô Vân Dao một tiếng lệnh truyền, cả nhà liền xúm .
Thúy Lan dẫn theo Hạnh Nhi, phụ trách lau chùi cửa sổ, bàn ghế.
Hai con đều là những tháo vát, cầm giẻ lau, nhúng nước ấm, lau lau mấy lượt, khiến đồ đạc trong nhà sáng bóng loáng, thể soi rõ .
Đại Võ và Tiểu Võ thì phụ trách những việc nặng nhọc.
Bưng thang, trèo lên trèo xuống, quét sạch bụi bặm và mạng nhện mái nhà.
Lại dọn sạch tuyết đọng trong sân, sàn nhà quét đến còn một hạt bụi.
Tô Vân Dao bản cũng nhàn rỗi, nàng xắn tay áo, đích trận, cùng việc.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Cả đại trạch viện, khắp nơi đều là bóng dáng bận rộn, tràn ngập tiếng vui vẻ.
“Phu nhân, hãy nghỉ ngơi , chút việc chúng nô tài .” Thúy Lan thấy Tô Vân Dao cũng cùng việc, chút áy náy.
Nào chủ nhà những công việc ? Vậy thì cần bọn họ những hạ nhân gì?
“Không , cùng , càng thêm náo nhiệt.” Tô Vân Dao để tâm.
…
Mất trọn một ngày, cả tòa trạch viện khoác lên diện mạo mới.
Lâm Tuyền, Đại Võ và Tiểu Võ treo đèn lồng.
Trên cánh cổng lớn, dán những câu đối Tết do chính tay Thẩm Minh An .
Vế là: Nhất phàm phong thuận niên niên hảo.
Vế là: Vạn sự như ý bộ bộ cao.
Hoành phi: Cát tinh cao chiếu.
Nét chữ tuy còn non nớt, nhưng mỗi nét bút đều chứa chan những lời chúc cho năm mới.
…
Tổng vệ sinh xong xuôi, bắt đầu chuẩn đồ ăn mừng năm mới.
Đây mới chính là tiết mục quan trọng nhất.
Số thịt heo Tô Vân Dao mua về, giờ đây phát huy tác dụng lớn.
Nàng chỉ huy Thúy Lan, thái thịt ba chỉ thành từng miếng lớn, dùng gia vị bí truyền, một nồi thịt kho tàu thơm lừng.
Mùi thơm , bay khỏi sân, khiến lũ trẻ nhà hàng xóm cũng thèm đến chảy nước dãi.
Thịt nạc thì băm thành nhân, một phần dùng để gói sủi cảo, một phần dùng để viên thịt.
Tô Vân Dao đích nhào bột, trộn nhân.
Nhân cải thảo thịt heo, nhân hẹ trứng, hai loại nhân đều tươi ngon nức mũi.
Cả nhà quây quần bên , , gói sủi cảo.
Thẩm Minh Châu và Hạnh Nhi học nhanh, sủi cảo gói tuy bằng của lớn, nhưng cũng đấy.
Hai nam hài Thẩm Minh Viễn và Thẩm Minh An cũng yên , cũng xúm học theo.
Kết quả, sủi cảo gói kỳ hình quái trạng, cái giống thuyền nhỏ, cái giống thỏi vàng, khiến ầm lên.
“Đại ca nhị ca, các gói cái gì thế , quá !” Thẩm Minh Châu che miệng .
“Xấu thì thật, nhưng ăn là .” Thẩm Minh Viễn nghiêm mặt .
Trong nhà tràn ngập khí vui vẻ.
Gói sủi cảo xong, bắt đầu chiên viên thịt.
Chảo dầu nóng, dùng thìa múc một nắm nhân thịt, nhẹ nhàng cạo ở mép chảo, một viên thịt tròn xoe liền trượt chảo dầu.
“Xèo!” một tiếng, viên thịt lăn tròn trong chảo dầu, nhanh chóng biến thành màu vàng óng.
Vớt , để ráo dầu, c.ắ.n một miếng, ngoài giòn trong mềm, hương vị đọng nơi đầu lưỡi.
“Ngon quá!” Thẩm Minh Châu thổi nhét miệng, khuôn mặt nhỏ nhắn dính đầy thức ăn như một chú mèo con.
Ngoài sủi cảo và viên thịt, Tô Vân Dao còn hấp nhiều bánh bao trắng trẻo múp míp, bánh bao nhân đậu.
Ngụ ý một năm mới, ngày càng thịnh vượng.
Suốt buổi chiều, bếp nhà Tô Vân Dao ngớt lửa.
Bữa cơm tất niên nhà Tô Vân Dao vô cùng thịnh soạn.
Thúy Lan và Tô Vân Dao đủ hai mươi món ăn, món mặn món chay.
Các loại hương thơm, từng đợt từng đợt bay ngoài.
Người trong làng ngang qua, ngửi thấy mùi thơm, đều khỏi nuốt nước bọt.
“Ối chao, nhà Tô Vân Dao đang món gì ngon thế ? Thơm quá!”
“Người bây giờ là nhà giàu , đón năm mới, thể giống chúng ?”
“Ghen tị cũng vô ích, ai bảo bản lĩnh cơ chứ.”
…