Trị Đám Thân Thích Cực Phẩm - Ta Dẫn nhãi Con Làm Giàu Ở Cổ Đại (Đem Con Phân Gia, Ăn Ngon Uống Đã) - Chương 79: Tìm tới gây sự

Cập nhật lúc: 2025-11-11 00:00:05
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plRyu7d5c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sự chênh lệch to lớn , khiến mất lý trí. Hắn bây giờ nghĩ gì cả, chỉ xé nát khuôn mặt đắc ý của Tô Vân Dao!

Lưu thị đôi con dáng vẻ như điên dại, môi mấp máy, rằng dù thư viện chuyện đó cũng đến mức xóa tên, dù đoạn tụ vẫn thể tham gia khoa cử, chỉ là tiếng khó , xóa tên chứ.

Sự nghi ngờ của Lưu thị, cuối cùng vẫn nuốt ngược .

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Ngọn lửa nghi ngờ nhỏ nhoi trong lòng nàng, cơn thịnh nộ ngút trời của Thẩm lão thái và Thẩm Đại Hà, trở nên quá đỗi nhỏ bé.

Nàng lặng lẽ đặt quần áo xuống, lau tay, theo .

“Diệu Tổ! Thiên Kim! Ra đây! Đi với chúng !” Thẩm lão thái hét lớn trong nhà.

Chẳng mấy chốc, Thẩm Diệu Tổ và Thẩm Thiên Kim cũng chạy khỏi nhà.

Chúng thấy dáng vẻ như ăn thịt của cha và bà nội, tuy chút sợ hãi, nhưng vẫn theo .

Thế là, năm trong nhà họ Thẩm, hùng hổ, sát khí đằng đằng, xông thẳng về phía căn nhà của Tô Vân Dao ở đầu thôn phía Đông.

Ngôi làng buổi chiều mùa đông vốn yên bình, trận thế bất thường của nhà họ Thẩm lập tức thu hút sự chú ý của dân làng.

“Ấy, các ngươi xem, đó chẳng nhà Thẩm lão thái ? Bọn họ gì thế?”

“Nhìn cái hướng đó, tìm tử Vân Dao gây sự chứ gì?”

“Chắc chắn . Lão tiện bà ngày nào yên . Mấy hôm Trương thẩm tử và các nàng tức đến phát bệnh, giờ nhớ bài học ?”

Một phụ nhân đang phơi nắng cửa nhà , nhớ tới trượng phu bây giờ thể việc ở công trường của Tô Vân Dao, mỗi ngày kiếm sáu mươi văn tiền, đây chính là ân huệ trời ban.

Nàng “choang” một tiếng dậy, gọi lớn một đứa trẻ mười tuổi bên cạnh: “Nhị Cẩu Tử! Con chạy nhanh! Mau báo với tử Tô gia một tiếng, cứ lũ ôn thần nhà họ Thẩm kéo đến !”

“Vâng ạ!” Thiếu niên tên Nhị Cẩu Tử đáp lời, vắt chân lên cổ chạy về phía nhà Tô Vân Dao.

Trong chốc lát, nhiều trong thôn đều bỏ dở công việc đang , theo nhà họ Thẩm từ xa, chuẩn xem xem chuyện gì.

Bọn họ bây giờ đều về phía Tô Vân Dao, nếu nhà họ Thẩm dám động thủ, bọn họ sẽ ngại tay giúp một tay.

Trong đại trạch viện của Tô Vân Dao, lúc đang tràn ngập tiếng vui vẻ.

Thời tiết lạnh, Trương thẩm tử và Hoa Đào việc gì , liền tụ tập đến nhà Tô Vân Dao để trò chuyện.

Trong nhà đốt chậu than, ấm áp tràn ngập, bàn bày nóng và điểm tâm, mấy phụ nữ đang kể những chuyện thú vị.

“Tô thẩm tử! Tô thẩm tử!” Nhị Cẩu Tử thở hổn hển xông sân, chống đầu gối gọi, “Không ! Nhà họ Thẩm… cả nhà họ Thẩm đều đang kéo đến nhà cô! Nhìn dáng vẻ ý !”

Tiếng trong sân đột nhiên im bặt.

Trương thẩm tử và Hoa Đào , lập tức dậy.

“Hừ! Lão tiện bà đúng là chịu c.h.ế.t!” Trương thẩm tử xắn tay áo lên.

Hoa Đào cũng nhíu mày: “Thư sinh nhà bọn họ chẳng đang ở thư viện ? Sao cũng trở về ?”

Lâm Tuyền, Thúy Lan và Đại Võ, Tiểu Võ cũng lập tức dừng công việc đang , vây .

Bọn họ từ miệng Trương thẩm tử và Hoa Đào, sớm về những việc quá đáng của nhà họ Thẩm, lúc đều mang vẻ mặt cảnh giác.

“Mẫu !” Thẩm Minh Châu cũng chạy đến, kéo góc áo Tô Vân Dao, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy lo lắng và tức giận.

Hạnh Nhi thì chống nạnh, khạc một tiếng về phía cửa: “Đồ lão già hổ, đến chiếm tiện nghi!”

Thẩm Minh Viễn thì càng trực tiếp hơn, một lời bếp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tri-dam-than-thich-cuc-pham-ta-dan-nhai-con-lam-giau-o-co-dai-dem-con-phan-gia-an-ngon-uong-da/chuong-79-tim-toi-gay-su.html.]

Mọi đầu , cầm một cây que củi cháy dở màu đen, ánh mắt lạnh như băng.

“Minh Viễn, đặt đồ xuống.” Giọng Tô Vân Dao bình tĩnh.

Nàng đến bên cạnh Nhi tử, nhẹ nhàng cầm lấy cây que củi trong tay , đặt sang một bên, đó vỗ vỗ vai .

Tiếp đó, nàng đầu vẫy tay gọi Tiểu Võ, thì thầm dặn dò vài câu tai .

Tiểu Võ xong, mắt sáng rực, mặt lộ một nụ gian xảo, gật đầu lia lịa, đó biến mất như một làn khói từ cửa chạy ngoài.

“Được , đừng căng thẳng nữa.” Tô Vân Dao vỗ vỗ tay, với , “Binh đến tướng chặn, nước lên đất ngăn. Chúng mở cửa đón khách.”

Nàng ung dung đến cổng sân, kéo mở cánh cửa lớn.

Lâm Tuyền và Đại Võ hai bên, như hai vị thần giữ cửa lưng nàng.

Thúy Lan và Hạnh Nhi bảo vệ Thẩm Minh Châu, còn Trương thẩm tử và Hoa Đào thì xắn tay áo, dáng vẻ chuẩn bất cứ lúc nào cũng thể c.h.ử.i rủa.

Quả nhiên, chẳng bao lâu, năm miệng ăn nhà lão Thẩm xuất hiện ở đầu hẻm.

Khi bọn họ thấy trận địa cửa nhà Tô Vân Dao, ai nấy đều sững sờ.

Nhất là khi thấy hai hán tử cao lớn vạm vỡ cùng nữ nhân trông vẻ dễ chọc ghẹo phía Tô Vân Dao, khí thế của Thẩm lão thái vô thức yếu ba phần.

khi ánh mắt nàng lướt qua chiếc áo bông vải mới tinh Tô Vân Dao, lướt qua cánh cổng gạch xanh uy nghi, nghĩ đến tiền đồ hủy hoại của Nhi tử , ngọn lửa giận đè nén bỗng “phụt” một tiếng bùng lên.

Đố kỵ và oán hận, chính là nhiên liệu nhất.

“Tô Vân Dao! Con tiện nhân lòng lang sói! Ngươi hãy trả tiền đồ cho Nhi tử !” Thẩm lão thái quái gọi một tiếng, giương nanh múa vuốt xông lên xé đ.á.n.h Tô Vân Dao.

Nàng xông đến gần, kịp chạm vạt áo của Tô Vân Dao, một bóng bên cạnh nhanh như chớp chặn .

“Muốn động đến phu nhân của chúng , hết hãy hỏi !” Thúy Lan một tay túm lấy cổ tay Thẩm lão thái, dùng sức đẩy một cái.

Thúy Lan là quen việc nặng, sức lực lớn hơn nhiều so với Thẩm lão thái.

Thẩm lão thái kêu “ai nha” một tiếng, trọng tâm vững, ngã phịch xuống đất.

“Đánh ! G.i.ế.c ! Còn thiên lý hả!” Thẩm lão thái lập tức tung tuyệt chiêu sở trường của , bệt đất, vỗ đùi, bắt đầu lóc t.h.ả.m thiết, “Ngày tháng sống nổi nữa ! Tức phụ đ.á.n.h bà bà! Mọi mau đến xem ! Con sói mắt trắng bất hiếu , bản phát đạt thì dung túng chúng nữa, còn đến thư viện phá hoại danh tiếng Nhi tử , hủy hoại tiền đồ của nó! Số phận của mà khổ sở thế !”

Thẩm Thiên Kim vội vàng chạy tới đỡ nàng.

Lưu thị đ.á.n.h nhiều như cũng khôn , từ xa phía , im lặng , lạnh lùng ngoài quan sát.

Tiếng than của Thẩm lão thái lập tức thu hút thêm nhiều thôn dân hiếu kỳ đến xem.

Trương thẩm hai tay chống nạnh, lạnh một tiếng: “Thẩm đại nương, bà đừng ở đây mà trắng trợn đảo điên trái. Chuyện của Đại Hà nhà bà, còn cần Vân Dao phá hoại ư? Trong thôn chúng ai mà ? Chuyện với Vương Lại Tử sớm đồn ầm lên , bà tưởng khác đều là kẻ câm điếc ?”

!” Hoa Đào cũng hùa theo, “Nhi tử chịu tiến thủ, phẩm hạnh bại hoại, thư viện đuổi về, mà còn mặt mũi đổ cho khác! là đ.á.n.h đèn lồng trong nhà xí – tìm phân!”

Các thôn dân xung quanh cũng nhao nhao bàn tán.

“Chậc chậc, sách mà còn thư viện đuổi tên, thật là mất mặt quá .”

“Ta thấy, chính là ghen tỵ thấy Vân Dao sống , mắt đỏ lòm, nên mới đến gây sự!”

Nghe những lời bàn tán xung quanh, mặt Thẩm Đại Hà lúc đỏ lúc trắng, giống như lột truồng giữa chốn đông .

Hắn thể nhịn nữa, hống hộc gào lên với Tô Vân Dao: “Tô Vân Dao! Rốt cuộc ngươi mang lòng gì! Chúng phân gia , tại ngươi vẫn còn bám riết lấy buông! Nhất định đẩy chỗ c.h.ế.t ngươi mới cam tâm ?”

Tô Vân Dao vẻ mặt bi thương phẫn nộ của , chỉ thấy buồn .

 

Loading...