Trị Đám Thân Thích Cực Phẩm - Ta Dẫn nhãi Con Làm Giàu Ở Cổ Đại (Đem Con Phân Gia, Ăn Ngon Uống Đã) - Chương 65: Khách không mời mà đến
Cập nhật lúc: 2025-11-10 23:59:51
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7plRyu7d5c
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoa Đào ít , chỉ lặng lẽ rửa chậu rau xanh lớn , khóe môi nàng vẫn luôn vương một nụ nhạt.
Từ khi Tô Vân Dao dẫn nàng cùng đặt đồ đạc, thường xuyên kéo nàng trò chuyện, cả nàng sống động hơn nhiều, nỗi buồn khổ giữa hàng mày cũng tan biến quá nửa.
Tô Vân Dao thì thắt tạp dề, vung vẩy con d.a.o thái rau, xử lý nửa con heo.
Nàng d.a.o thớt sắc bén, tách mỡ và nạc riêng, thịt ba chỉ cắt miếng chuẩn thịt kho tàu, thịt thăn lợn thái lát dùng để xào, xương còn thì cho nồi lớn, chuẩn ninh một nồi canh xương.
Trong nhà bếp, tiếng d.a.o thái rau lạch cạch thớt, tiếng phụ nữ , tiếng dầu nóng xèo xèo trong nồi, tạo thành một khung cảnh náo nhiệt mà ấm cúng.
Thẩm Minh Viễn dẫn Thẩm Minh An phụ trách sắp xếp bàn ghế ở sân , tiếp đón những vị khách lượt đến.
Thẩm Minh Châu thì như một cánh bướm nhỏ, bưng đĩa đầy kẹo và hạt dưa, thoăn thoắt trong sân, gương mặt e dè mang theo nụ ngọt ngào, đưa cho mỗi thúc bá, thím dì đến chơi một ít.
Trưởng thôn là đến đầu tiên, y cảnh tượng náo nhiệt , ngừng gật đầu, với những dân làng bên cạnh: “Xem xem, ngày tháng của Vân Dao, cuối cùng cũng vượt qua .”
Những dân làng từng công đây cũng từng nhóm hai ba kéo đến, cửa la ầm lên: “Tô nương tử, chúng là ngửi thấy mùi thịt thơm lừng mà đến đó nha!”
“Yên tâm, đủ dùng!” Tô Vân Dao trong bếp cất cao giọng đáp một câu, khiến cả sân đều bật .
Trong sân bày đầy đủ mười lăm chiếc bàn lớn, khách khứa chật nhà, tiếng ồn ào, một cảnh tượng hân hoan vui vẻ.
Thế nhưng, ngay trong bầu khí vui vẻ và an lành , sự xuất hiện của một vị khách mời mà đến khiến tiếng ồn ào ở cổng sân đột ngột dừng .
Thẩm lão thái mặc một y phục cũ giặt đến bạc màu, tay chống eo, phía theo là Lưu thị đang cúi mày rụt mắt, giống như hai con quạ hoan nghênh, xuất hiện ở cổng lớn nhà Tô Vân Dao.
Mụ căn nhà mới gạch xanh ngói lớn mắt, khách khứa chật kín sân và những món ăn phong phú bàn, ngửi thấy mùi thịt thơm lừng ngang ngược quyến rũ , đôi mắt tam giác của mụ tức thì bùng lên ngọn lửa ghen tị.
Dựa ? Dựa mà cái chổi mụ đuổi khỏi nhà thể sống một cuộc sống như !
Ở nhà mới, tiệc rượu, mua cả một con heo! Mà đứa Nhi tử bảo bối Đại Hà của mụ, đang chịu đủ nhục nhã trong thư viện, ngay cả tiền học phí cũng sắp thể nộp nữa!
Mụ càng nghĩ càng tức, sự cam lòng và oán hận trong lòng như rắn độc gặm nhấm mụ.
Hôm nay mụ đến, để chúc mừng, mà là để gây rối!
“Ôi chao, thật là phô trương quá đỗi!” Thẩm lão thái cất tiếng đầy vẻ mỉa mai, giọng the thé, tức thì lấn át tiếng trong sân, “Lão bà còn tưởng là nhà ai cưới vợ chứ, hóa là kẻ nào đó phát tài bất chính, ngay cả họ của cũng quên, đến cả ruột cũng cần nữa!”
Những trong sân đều ngừng , đồng loạt về phía cổng.
Trương thẩm tử là đầu tiên phản ứng, nàng lau tay tạp dề, vài bước đến cổng, chống nạnh, chút khách khí : “Bà già nhà họ Thẩm , ngươi đến đây gì? Nhà Vân Dao hỷ sự, nhưng mời ngươi!”
“Ta cần nàng mời ư?” Thẩm lão thái trừng mắt, “Ta là bà mẫu của nàng , là ruột của trượng phu nàng ! Căn nhà nàng ở, tiền nàng chi, đồng nào mà chẳng của nhà họ Thẩm ? Nhi tử hài cốt còn lạnh, nàng ở đây bày tiệc lớn, ăn chơi phè phỡn, còn vương pháp ? Còn lương tâm ?”
Mụ một tràng lời đó, lóc t.h.ả.m thiết, như thể chính mới là chịu ủy khuất tày trời.
Lưu thị cũng đúng lúc ở bên cạnh phụ họa, lau những giọt nước mắt vốn tồn tại: “Nương, đừng nữa. Đại tẩu giờ thành đạt , nào còn nhận những thích nghèo khó như chúng . Đáng thương cho đại ca của tướng công khuất, nếu thê tử và con cái y giờ sống như , ngay cả ruột cũng nhận, e rằng cửu tuyền cũng nhắm mắt .”
Hai bà bà nàng dâu kẻ xướng họa, đổi trắng đen, lập tức đóng đinh Tô Vân Dao lên cột sỉ nhục tội bất hiếu.
Thẩm Minh Viễn và Thẩm Minh An tức đến đỏ bừng mặt, nắm chặt nắm đ.ấ.m tiến lên tranh cãi.
Thẩm Minh Châu thì sợ đến tái nhợt cả khuôn mặt, trốn lưng Hoa Đào tỷ.
lúc , Tô Vân Dao thấy động tĩnh liền bước từ nhà bếp, tay vẫn cầm con d.a.o thái rau.
Vừa thấy cảnh tượng .
Lão Thẩm gia là thứ cao dán ch.ó c.h.ế.t gì ? Sao cứ ngày ngày bám dính lấy mãi thế?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tri-dam-than-thich-cuc-pham-ta-dan-nhai-con-lam-giau-o-co-dai-dem-con-phan-gia-an-ngon-uong-da/chuong-65-khach-khong-moi-ma-den.html.]
Tô Vân Dao sắp tức điên lên , ngày lành tháng mà đám ch.ó má tới.
Nàng thể kiềm chế thêm nữa, cầm d.a.o thái rau xông tới c.h.é.m c.h.ế.t đám ch.ó má .
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Bị Trương thẩm tử và Ngô thẩm tử chặn .
Tô Vân Dao giằng co: "Lão bà c.h.ế.t tiệt, thấy ngươi là thật sự c.h.ế.t ! Đã đoạn mà còn âm hồn bất tán, bà đây hôm nay liền cho ngươi c.h.ế.t!"
Nói xong liền trực tiếp ném con d.a.o thái rau về phía bên cạnh Thẩm lão thái.
Tô Vân Dao đương nhiên thể thật sự c.h.é.m c.h.ế.t Thẩm lão thái, vì loại mà đại lao thì đáng, dọa nạt một chút là , nàng cố ý ném chệch một ít.
Thẩm lão thái ngờ Tô Vân Dao thật sự g.i.ế.c , con d.a.o thái rau cắm bên cạnh đùi, sợ đến mức suýt ngất xỉu ngay tại chỗ.
"Ngươi! Đồ điên ! Ngươi dám g.i.ế.c bà bà ư?!"
Lưu thị thấy Tô Vân Dao xách d.a.o thì sớm tránh xa , sợ Tô Vân Dao đ.á.n.h , dù nàng cũng từng nếm mùi, đau là thế nào.
Tô Vân Dao Trương thẩm tử và Ngô thẩm tử kéo , vẫn đang giằng co, miệng ngừng mắng chửi: "Mẹ ngươi chứ! Cái tiện nhân già đẻ Nhi tử lỗ đ.í.t nhà ngươi, đoạn thì lấy bà bà?!"
"Xin , mắng sai , Nhi tử ngươi lỗ đít, nếu thì Vương Lại Tử đ.â.m chứ?"
"Phụt!"
Xung quanh là ai nhịn mà bật thành tiếng.
Tiếp đó, dân làng bắt đầu một câu một lời châm chọc Thẩm lão thái cùng những khác, bọn họ thật sự thể chịu đựng nổi nữa, đời loại vô liêm sỉ đến thế.
"Chưa từng thấy kẻ nào vô liêm sỉ như !"
"Tự đuổi ngoài, giờ đến chiếm tiện nghi ?"
"Sợ là sống nổi nữa, khác sống đây mà."
Trưởng thôn cũng , trầm mặt : "Thẩm gia lão bà, ngươi náo loạn đủ ? Văn thư phân gia khi vẫn còn để chỗ đây ! Vân Dao sai, nàng bây giờ với Thẩm gia các ngươi, còn quan hệ gì nữa! Nếu ngươi còn ở đây quấy rối vô lý, đừng trách gọi đuổi ngươi ngoài!"
Thẩm lão thái ngờ Tô Vân Dao bây giờ như một mụ điên, rút d.a.o là rút dao, càng ngờ bộ dân làng đều về phía nàng.
Nàng chỉ trỏ, khuôn mặt già nua đỏ bừng như gan heo, tức đến run rẩy.
"Ngươi... các ngươi... các ngươi đều hợp sức ức h.i.ế.p một lão bà như !" Nàng bắt đầu càn, một cái liền bệt xuống đất.
Lúc , một tiếng quát lớn vang lên!
"Tất cả tránh !!!"
Thẩm Minh Viễn cầm một cây gậy gỗ lớn xông tới, giơ tay chuẩn giáng xuống Thẩm lão thái.
Hắn thể chịu nổi đám cực phẩm lão Thẩm gia nữa , ngày ngày ức h.i.ế.p nương, hôm nay nhất định chống lưng cho nương!
Thẩm Minh Viễn quật Thẩm lão thái hai gậy thì trưởng thôn cạnh chặn .
Hắn giữ sức lực, sợ trực tiếp đ.á.n.h c.h.ế.t Thẩm lão thái.
Thẩm Minh Viễn mắng: "Cho ngươi ức h.i.ế.p nương của , đ.á.n.h c.h.ế.t ngươi!"
Thẩm Minh Châu lúc cũng còn vẻ nhút nhát như ngày thường, trực tiếp nhào Thẩm lão thái, sức nàng nhỏ, sợ đ.á.n.h đau Thẩm lão thái nên liền dùng miệng cắn.