Trị Đám Thân Thích Cực Phẩm - Ta Dẫn nhãi Con Làm Giàu Ở Cổ Đại (Đem Con Phân Gia, Ăn Ngon Uống Đã) - Chương 55: Ngẫu nhiên gặp Chu Thiển Thiển
Cập nhật lúc: 2025-11-10 23:59:41
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Vân Dao sững sờ, ngay đó, sự hài lòng trong lòng nàng đối với học viện tăng thêm vài phần.
Một tiểu tư gác cổng mà cũng kiến giải như , thể thấy phong cách của học viện quả thực thanh chính như lời đồn.
Nàng thu bạc, thành khẩn lời cảm tạ.
Tiểu tư quả nhiên gì nấy, kể cho Tô Vân Dao , kỳ khảo hạch nhập học của Thanh Phong Thư Viện chia hai phần, một là phẩm hạnh, hai là khai mông.
Phẩm hạnh do phu tử đích vấn đáp khảo sát, khai m.ô.n.g thì xem chữ , thể thông các sách vỡ lòng cơ bản như “Tam Tự Kinh”, “Bách Gia Tính” .
Tô Vân Dao nắm rõ trong lòng.
Khoảng thời gian nàng vẫn luôn dạy ba đứa trẻ trong nhà chữ, sự thông minh của Minh An vượt xa sức tưởng tượng của nàng, một quyển “Tam Tự Kinh” gần như qua là nhớ, khả năng suy một ba cực kỳ mạnh.
Còn về phẩm hạnh, sự lương thiện và chính trực của con , nàng càng đủ mười phần tự tin.
Chẳng bao lâu , một vị phu tử năm mươi tuổi, mặc trường sam màu xám, dung mạo thanh tú, khí chất nho nhã liền bước .
Hắn họ Hứa, là phu tử phụ trách chiêu sinh của học viện.
Hứa phu tử tiên ôn hòa đ.á.n.h giá Thẩm Minh An vài , thấy tuy gầy yếu, nhưng ánh mắt trong veo, thẳng tắp, liền hài lòng gật đầu.
Hắn hỏi những câu hỏi cứng nhắc, mà là chỉ một cái cây cổ nghiêng trong sân, hỏi Thẩm Minh An: “Vị tiểu hữu , con xem cái cây , mọc cong queo, thẳng tắp đẽ như cái cây bên cạnh, nếu là con, sẽ đối đãi với nó thế nào?”
Thẩm Minh An suy nghĩ một chút, nghiêm túc trả lời: “Phu tử, học sinh cho rằng, cây cối và con đều như , mỗi thứ đều công dụng riêng. Cây thẳng tắp thể dùng rường cột, cây cổ nghiêng , tuy thể dùng việc lớn, nhưng cành lá của nó thể cho chim chóc tổ, mùa hè thể che chắn nắng gắt cho gốc cây, rễ của nó cũng thể bám chắc đất. Trời sinh ắt chỗ dùng, nên vì vẻ ngoài nổi bật mà khinh thường nó.”
Trong mắt Hứa phu tử lóe lên một tia tán thưởng.
Đứa trẻ chỉ lòng thiện, mà còn kiến giải, tầm thường.
Hắn khảo Thẩm Minh An vài câu giải nghĩa “Tam Tự Kinh”, Thẩm Minh An đều đối đáp trôi chảy, thậm chí còn thể một vài cách hiểu của .
“Tốt, !” Hứa phu tử vỗ tay , “Đứa trẻ , học viện của chúng nhận!”
Trái tim treo ngược của Tô Vân Dao cuối cùng cũng rơi xuống. Nàng vội vàng tiến lên hỏi về việc học phí.
“Học phí của học viện chúng , một năm là mười lạng bạc, bao gồm ăn ở. Học tử nửa tháng thể về nhà một .” Hứa phu tử .
“Mười lạng…” Tô Vân Dao hít một khí lạnh trong lòng. Quả nhiên, việc học trong thời đại gia đình bình thường nào cũng thể chi trả .
Đây còn chỉ là học phí, bút mực giấy nghiên, sách vở quần áo, thứ nào cũng là khoản chi.
vì tương lai của con, tiền bỏ đáng.
Nàng chút do dự, ngay tại chỗ nộp học phí một năm.
Xử lý xong xuôi việc nhập học, Tô Vân Dao với phu tử, ngày mai Thẩm Minh An sẽ bắt đầu đến học, liền dẫn ba đứa trẻ trấn mua sắm.
Bút, mực, giấy, nghiên, giá của “Văn phòng tứ bảo” cũng đắt đến kinh .
Tô Vân Dao chọn đều chỉ là hàng hóa bình thường, chất lượng trung bình kém, một bộ như cũng tốn tròn năm lạng sáu tiền bạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tri-dam-than-thich-cuc-pham-ta-dan-nhai-con-lam-giau-o-co-dai-dem-con-phan-gia-an-ngon-uong-da/chuong-55-ngau-nhien-gap-chu-thien-thien.html.]
Thẩm Minh An mẫu chút do dự trả tiền, trong lòng cảm động nặng trĩu.
Hắn , năm sáu lạng bạc , là mẫu dậy sớm thức khuya, bán từng bát thịt kho tàu mà kiếm .
Hắn thầm thề, tuyệt đối phụ lòng kỳ vọng của mẫu .
Thẩm Minh Viễn thấu tâm sự của , bước tới, vỗ mạnh vai , dùng cách nửa đùa nửa thật để an ủi: “Nhị , cứ chuyên tâm sách. Trong nhà và nương, cả nhà chúng sẽ trông cậy đại thụ như che chở mưa gió.”
Thẩm Minh An dùng sức gật đầu, sự hổ thẹn trong mắt hóa thành động lực vô tận.
Mua sắm xong xuôi, bốn đều vui vẻ.
Tô Vân Dao còn cố ý mua ít điểm tâm, định mang về cho Trương thẩm cùng các nàng nếm thử.
Khoảng thời gian Trương thẩm và giúp đỡ nhiều, ngay cả thôn trưởng cũng lấy tiền công, hàng ngày đều đến công trường xem xét, sợ kẻ lười biếng trốn việc.
Tô Vân Dao mua ba phần bánh ngọt, khẩu vị của các nàng, Tô Vân Dao liền chọn hai loại gói chung , bên trong bánh quế hoa, bánh hoa đào.
Tô Vân Dao và mấy từ tiệm bánh ngọt bước , liền đối mặt với một bóng quen thuộc.
Chu Thiển Thiển mặc một bộ váy lụa màu xanh lá cây nhạt, hình yểu điệu, bên cạnh nàng là chính tiểu nha lanh lợi Tiểu Hà.
Chu Thiển Thiển hiển nhiên cũng thấy Tô Vân Dao, mắt sáng lên, lập tức vén váy nhanh chóng bước tới, mặt mang theo vài phần ngây thơ và vội vã của thiếu nữ. “Thẩm tử!”
Tô Vân Dao cũng đáp lời.
Thẩm Minh Châu phía , đôi mắt to tròn đen láy hiếu kỳ vị tỷ tỷ xinh mặt, trong lòng thầm kinh ngạc, nương quen như ? Chất liệu y phục nàng, còn hơn cả loại đắt nhất trong tiệm vải ở trấn.
Còn Thẩm Minh An thì lộ vẻ gì đ.á.n.h giá Chu Thiển Thiển, trong lòng nhanh chóng suy tính, cách ăn mặc, lời cử chỉ của cô nương và tiểu nha , đều toát vẻ phú quý, tuyệt gia đình bình thường, nương quen nhân vật như từ khi nào?
“Thẩm tử, cuối cùng cũng để con gặp !” Chu Thiển Thiển dùng giọng điệu trách móc , “Mấy ngày nay con thèm thịt kho tàu của quá chừng, ngày nào cũng sai Tiểu Hà chợ tìm , nhưng nàng nào cũng về tay , bảo mấy hôm nay bán hàng. Con cứ tưởng ăn nữa! Hôm nay cố ý tự ngoài thử vận may, ngờ gặp thật!”
Tô Vân Dao những lời như s.ú.n.g liên thanh của nàng, khỏi bật , giải thích rằng: “Trong nhà gần đây đang xây nhà mới, thật sự rảnh rỗi để chợ bán hàng. Nếu ăn, hiện giờ Vạn Phúc Lâu và Duyệt Lai Tửu Gia ở trấn đều , cung cấp hàng cho bọn họ, hương vị đều như .”
Vừa còn thể ăn , mặt Chu Thiển Thiển lập tức từ nhiều mây chuyển nắng, vẻ mặt tươi tắn vui vẻ: “Thật ? Vậy thì quá! Con lát nữa sẽ bảo Tiểu Hà mua!”
Nàng , ánh mắt đảo một vòng, rơi Thẩm Minh Viễn phía Tô Vân Dao.
Thấy vẫn là dáng vẻ nghiêm nghị, cau mày, già dặn hơn tuổi, Chu Thiển Thiển nổi hứng trêu đùa, đôi mắt to chớp một cái tinh nghịch, lè lưỡi mặt quỷ với .
Thẩm Minh Viễn bất ngờ nàng trêu chọc như , cả đều cứng đờ.
Hắn chút khó hiểu, thậm chí còn mang theo một tia bực tức trừng mắt nàng, hiểu vì cô nương ba bốn lượt nhắm .
cái liếc mắt trừng đó, thấy đối phương càng vui vẻ hơn, giống như một con tiểu hồ ly ăn vụng đường.
Hắn đành cứng mặt, đầu sang một bên, nhưng vành tai kìm mà ửng lên một tầng hồng nhạt.
Chu Thiển Thiển thấy dáng vẻ , mãn nguyện, lúc mới kéo Tiểu Hà, giòn tan chào từ biệt Tô Vân Dao.
Tô Vân Dao Chu Thiển Thiển rời , trong lòng nghĩ cô nương tính cách khá , tiểu thư nhà giàu cũng vẻ gì e lệ, kiểu cách.
Ếch Ngồi Đáy Nồi