Trị Đám Thân Thích Cực Phẩm - Ta Dẫn nhãi Con Làm Giàu Ở Cổ Đại (Đem Con Phân Gia, Ăn Ngon Uống Đã) - Chương 50

Cập nhật lúc: 2025-11-10 11:02:28
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5Akgnlo252

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhục nhã còn gì để che đậy

“Phụt , , ” Tô Vân Dao nhịn , suýt nữa bật thành tiếng, vội vàng cầm gáo nước bên cạnh uống một ngụm để che giấu.

Trong lòng nàng nở hoa, ôi chao, lượng t.h.u.ố.c nàng hạ là chuẩn xác, ngờ “chiến cuộc” của hai kịch liệt đến mức độ , đây thật sự là một niềm vui bất ngờ.

Trương thẩm tử nhận sự khác lạ của nàng, tiếp tục hứng thú bừng bừng kể lể: “Sau đó Lý Cường cùng bọn họ Thẩm lão thái đ.á.n.h ngoài, lão bà già đó cứ như phát điên. chuyện mà giấu giếm ! Hôm nay rạng sáng, cả thôn truyền khắp nơi ! Bây giờ trong thôn đều , Thẩm Đồng sinh khẩu vị thật độc đáo nha!”

Tô Vân Dao xong, vui đến nỗi vỗ đùi bôm bốp.

Chuyện còn đặc sắc hơn nhiều so với việc đơn thuần đưa Vương Lại Tử lên giường Tô Vân Dao, đây gọi là g.i.ế.c tru tâm.

Thẩm Đại Hà quan tâm nhất chính là danh tiếng và thể diện của một kẻ sách. Lần , thể diện của lột xuống, ném chân bộ dân làng mà giẫm đạp hết đến khác, còn khó chịu hơn cả g.i.ế.c .

“Sau đó thì ?” Tô Vân Dao vội hỏi.

“Sau đó ư? Sau đó Vương Lại Tử nhảy cửa sổ bỏ chạy, bây giờ chắc đang trốn ở trấn dám về . Cả nhà lão Thẩm, hôm nay còn dám bước khỏi cửa!” Trương thẩm tử , hạ thấp giọng, thần thần bí bí bảo.

“Còn chuyện tuyệt hơn nữa! Ta vợ Lý Cường , sáng nay Lưu thị bờ sông giặt quần áo, trong chậu đó... ôi chao, là một cái quần dính phân! Nói là của Thẩm Đại Hà! Ngươi xem đây là chuyện gì, một đại trượng phu, đến phân cũng giữ !”

Tô Vân Dao lúc thì thật sự chấn động.

Nàng ngờ còn loại di chứng , chuyện quả thật là... Thiên đạo luân hồi, trời xanh tha cho ai bao giờ! Nàng gần như thể tưởng tượng gương mặt méo mó của Lưu thị, và biểu cảm sống bằng c.h.ế.t của Thẩm Đại Hà.

Tiễn Trương thẩm tử thỏa mãn chia sẻ xong chuyện động trời, Tô Vân Dao tâm tình vô cùng .

Nàng ngâm nga khúc ca nhỏ, bắt đầu chuẩn cho việc trấn hôm nay.

Cùng lúc đó, lão Thẩm gia đang chìm trong một màn sương sầu thảm.

“Cút! Cút hết cho !” Thẩm Đại Hà giường, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, nhịn , chất bẩn dơ quần và ga giường.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Mùi hôi thối đó hòa lẫn với mùi ẩm mốc trong phòng, xông lên khiến gần như nôn mửa.

Lưu thị ở cửa, bịt mũi, mặt đầy vẻ ghê tởm và sụp đổ. “Thẩm Đại Hà! Ngươi còn xong hả? Hôm qua là , hôm nay ! Ta kiếp tạo nghiệt gì mà gả cho cái đồ dơ bẩn như ngươi! Ta hầu hạ nữa! Thứ do ngươi tự thì ngươi tự mà giặt !”

Nàng xong, liền phịch xuống bậc cửa, bật nức nở, tiếng đầy vẻ tủi và tuyệt vọng.

Nàng đường đường là nữ nhi một tú tài, tự cho cao quý, bây giờ dọn dẹp tàn cuộc cho một chồng lêu lổng với đàn ông, còn giữ phân, cuộc sống quả thật thể chịu đựng nữa .

Thẩm lão thái mặt đen như đ.í.t nồi, chỉ Lưu thị mắng: “Ngươi gào cái gì mà gào! Trong nhà xảy chuyện, ngươi nghĩ cách giải quyết, chỉ ! Con bây giờ thể khỏe, ngươi tức phụ hầu hạ một chút thì ? Còn mau ga giường !”

“Ta !” Lưu thị nghển cổ lên hét, “Muốn thì ngươi ! Ngươi đau lòng Nhi tử ngươi nhất ? Ngươi lau m.ô.n.g giặt quần cho !”

“Ngươi...” Thẩm lão thái tức đến run rẩy, nhưng bảo bà hầu hạ cái đó, bà cũng tay .

đầu, thấy Thẩm Thiên Kim đang co rúm trong góc, vẻ mặt kinh hãi và mờ mịt, lập tức chủ ý.

“Thiên Kim! Ngươi đây!” Thẩm lão thái quát lớn.

Thẩm Thiên Kim sợ đến run b.ắ.n , rụt rè tới: “Nãi...”

“Đi, đem quần và ga giường của cha ngươi bờ sông giặt ! Giặt sạch thì về ăn cơm!” Thẩm lão thái cho phép nghi ngờ mà lệnh.

Mặt Thẩm Thiên Kim tức thì trắng bệch, nước mắt lưng tròng.

Nàng mới mười ba tuổi, bảo nàng giặt thứ đó, còn mang mặt cả thôn mà giặt, những đó sẽ nàng thế nào, chế giễu nàng ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tri-dam-than-thich-cuc-pham-ta-dan-nhai-con-lam-giau-o-co-dai-dem-con-phan-gia-an-ngon-uong-da/chuong-50.html.]

“Đồ vô dụng! Có gì mà dám!” Thẩm lão thái một tay đẩy nàng về phía giường, “Mau ! Còn chần chừ đ.á.n.h c.h.ế.t ngươi!”

Thẩm Thiên Kim một mảnh hỗn độn giường, ngửi thấy mùi hôi thối đó, trong dày nàng cuộn trào, cuối cùng nhịn nữa, “oa” một tiếng nôn .

Trong phòng tức thì hỗn loạn thành một đoàn, tiếng , tiếng mắng, tiếng nôn mửa.

Thẩm Đại Hà giường, tất cả những điều , chỉ cảm thấy danh dự, thể diện, thậm chí ý nghĩa tồn tại của , đều nghiền nát khoảnh khắc .

Hắn hai mắt đỏ ngầu, siết chặt nắm đấm, móng tay cắm sâu da thịt.

Tô Vân Dao! Đều là do tiện nhân Tô Vân Dao ! Hắn bây giờ chỉ là nỗi đau thể xác, mà còn là sự giày vò tinh thần vô tận.

Hắn thề, nhất định khiến nữ nhân đó trả giá gấp ngàn vạn !

Mà giờ khắc , Tô Vân Dao, kẻ hận thấu xương, đang thần thanh khí sảng bước con đường về phía trấn.

Việc xây nhà nên sớm nên muộn.

Nàng ngóng một lão sư phụ ở trấn.

Lão sư phụ họ Tiền, chừng năm mươi tuổi, đôi tay phủ đầy chai sần, nhưng ánh mắt tinh tường.

Tô Vân Dao đưa bản vẽ vẽ .

Bản vẽ đó vẽ vô cùng tinh xảo, bố cục ba gian nhà sân vườn, công dụng của từng phòng, thiết kế lấy sáng thông gió, ngay cả hướng của đường ống thoát nước cũng đ.á.n.h dấu rõ ràng.

Điều ở Bình Dương trấn, thậm chí là cả Sở quốc, đều là kiểu dáng mới lạ từng thấy.

Tiền sư phụ càng xem càng kinh hãi, ông thợ nửa đời , nhận vô công việc, từng thấy thiết kế nào tinh xảo thực dụng như .

Ông ngẩng đầu, phụ nhân trông chừng mới ngoài ba mươi mắt, trong ánh mắt thêm vài phần kính trọng.

“Nương tử, bản vẽ của ... là do tự vẽ ư?”

“Để Tiền sư phụ chê , chỉ tự mày mò mà thôi.” Tô Vân Dao khiêm tốn đáp.

“Nương tử quá khiêm tốn ,” Tiền sư phụ thật lòng tán thưởng, “Thiết kế bản vẽ , còn cầu kỳ hơn cả những trạch viện của nhà quyền quý trong huyện thành! Đặc biệt là thiết kế dẫn nước và thoát nước , quả là thần lai chi bút!”

Hai liền thảo luận chi tiết bản vẽ lâu, Tiền sư phụ là trong nghề, đưa vài lời khuyên chuyên môn về chịu lực và lựa chọn gỗ, Tô Vân Dao cũng vui vẻ tiếp nhận.

Cuối cùng đến giá cả, Tiền sư phụ tính toán một chút: “Nương tử bộ là gạch xanh loại , ngói lưu ly, gỗ cũng đều dùng gỗ thông chắc chắn và gỗ cứng, xây xong ba gian nhà sân vườn , tính cả công lẫn vật liệu, ít nhất cũng hai trăm lượng bạc.”

Cái giá trong dự liệu của Tô Vân Dao.

“Tiền sư phụ, bên thể điều động bao nhiêu công nhân?”

“Dưới tay mười thợ lành nghề, ai nấy đều là hảo thủ.”

“Thôn cũng thể tập hợp ba mươi tráng đinh, đều là những việc chăm chỉ. Tiền công sẽ chi trả, chỉ mong tốc độ thể nhanh hơn một chút.” Tô Vân Dao .

Tiền sư phụ mắt sáng rỡ, bốn mươi cùng việc, tốc độ quả thật sẽ nhanh hơn nhiều.

“Nếu , nhân lực đủ, thời tiết cũng , một tháng rưỡi, nhiều nhất là hai tháng, đảm bảo sẽ xây xong căn nhà mới đẽ cho nương tử!”

“Được!” Tô Vân Dao lập tức quyết định, “Vậy cứ định . Ta sẽ trả năm mươi lượng tiền cọc, còn sẽ thanh toán từng đợt khi cất nóc và công.”

Nàng sảng khoái lấy năm mươi lượng bạc từ trong lòng đưa qua. Tiền sư phụ bạc, dáng vẻ nhanh nhẹn quyết đoán của Tô Vân Dao, trong lòng càng thêm kính trọng vài phần.

 

Loading...