Trị Đám Thân Thích Cực Phẩm - Ta Dẫn nhãi Con Làm Giàu Ở Cổ Đại (Đem Con Phân Gia, Ăn Ngon Uống Đã) - Chương 40: Mua Đất
Cập nhật lúc: 2025-11-10 11:02:18
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Vân Dao lấy về, trái nhét đồ lòng thím Ngô, mặt nở nụ chút tinh ranh: "Thôn trưởng, thím Ngô, nếu hai nhận, hôm nay con thật sự ngại mở lời. Hai cứ xem đây là tiền công con trả , nếu hai nhận, tức là giúp con việc ."
Lời đến nước , hai vợ chồng thôn trưởng cũng tiện từ chối nữa.
Thím Ngô đành nhận lấy, miệng vẫn lẩm bẩm: "Con bé , thật là... quá tốn kém , thứ quý giá thế ..."
Trong lòng bà càng đ.á.n.h giá cao sự hiểu chuyện của Tô Vân Dao vài phần.
Thôn trưởng cầm tẩu t.h.u.ố.c lên, hít một thật sâu, hỏi: "Nói , rốt cuộc là chuyện gì, mà vẻ lớn thế ."
Tô Vân Dao bắt đầu thẳng việc chính: "Thôn trưởng, con mua một khoảnh đất trong làng, để xây nhà."
"Cái gì? Mua đất xây nhà?" Khói t.h.u.ố.c thôn trưởng hít miệng suýt nữa thì sặc , ông ho sù sụ hai tiếng, vẻ mặt kinh ngạc Tô Vân Dao.
Thím Ngô cũng đầy vẻ khó tin.
Mới phân gia bao lâu? Hơn một tháng.
Tính toán kỹ càng thì cũng chỉ bấy nhiêu thời gian! Thế mà kiếm đủ tiền mua đất xây nhà ư?
Thôn trưởng Tô Vân Dao mỗi ngày xe bò nhà ông trấn bán thịt kho, cũng nàng ăn khá giả, nhưng dù khá đến mấy, cũng thể nhanh như mà tích cóp gia sản lớn thế chứ? Tốc độ thật sự quá đáng sợ.
Tô Vân Dao sự nghi ngờ của ông, giải thích: "Thôn trưởng, con ở trấn tình cờ cứu một phu nhân, nàng cho con thù lao. Thế là, trong tay chút tiền nhàn rỗi, con liền nghĩ đến việc định đoạt chỗ ở , cứ thuê nhà mãi cũng là cách ."
Nàng cụ thể là bao nhiêu tiền, chắc hẳn thôn trưởng cũng sẽ hỏi nhiều.
Thôn trưởng xong, lúc mới bừng tỉnh, gật đầu.
Thì là cứu quý nhân, thì thông .
Ông cũng truy hỏi quý nhân đó là ai, cho bao nhiêu tiền, đây là việc riêng và cơ duyên của , hỏi nhiều sẽ phạm húy.
"Thì là , thế thì quá, đây là đại hỷ sự đó!" Thím Ngô ở một bên vui vẻ , "Ta Vân Dao là phúc khí mà!"
Tâm tư thôn trưởng chuyển sang việc chính, ông trầm ngâm : "Ừm, xây một căn nhà của riêng , an cư lạc nghiệp, là chuyện đúng đắn. Vậy con trong lòng ưng ý chỗ nào ? Trong làng chúng cũng vài khoảnh đất trống, khoảnh đất trống bên cạnh mảnh rau nhà lão Lý ở đầu phía đông làng khá , gần nguồn nước. Còn bên sân đập lúa ở đầu phía tây làng, cũng một mảnh, địa thế bằng phẳng."
Tô Vân Dao lắc đầu: "Thôn trưởng, con nghĩ, thể mua cả mảnh đất chân núi cuối làng ?"
"Dưới chân núi?" Thôn trưởng sững sờ một chút, đó nhíu mày, "Nơi đó hẻo lánh lắm, xung quanh còn chẳng hàng xóm. Hơn nữa đất đó đều là những sườn đồi hoang ai , đá nhiều, đất cũng màu mỡ, trồng trọt cũng khó khăn. Con chọn chỗ đó gì?"
Tô Vân Dao giải thích: "Con chỉ sự yên tĩnh ở đó. Hơn nữa con định xây sân lớn một chút, đất còn , con cũng trông mong trồng trọt gì, chỉ trồng một ít cây ăn quả, d.ư.ợ.c liệu đại loại thế, sườn đồi đó thích hợp."
Thôn trưởng nghĩ một lát, cảm thấy cũng lý.
Đã là chê hẻo lánh, thì cũng chẳng .
Ông gật đầu: "Được, chỗ đó là đất công, con mua, sẽ báo với quan phủ. Con mua một khoảnh lớn bao nhiêu?"
Tô Vân Dao đưa một ngón tay .
"Một mẫu?" Thôn trưởng đoán. Một mẫu đất xây ba gian nhà ngói lớn, thêm một cái sân nhỏ, cũng đủ .
Tô Vân Dao lắc đầu, đó, trong ánh mắt kinh ngạc xen lẫn nghi hoặc của thôn trưởng và thím Ngô, nàng chậm rãi, rõ ràng : "Không một mẫu, là cả mảnh đó, ước chừng mười mẫu, con mua hết."
"Phụt, khụ khụ khụ!"
(Một mẫu đất ước chừng hơn 600 mét vuông đó các bảo bối!)
Lần thôn trưởng thật sự sặc, chiếc tẩu t.h.u.ố.c tay "loảng xoảng" một tiếng rơi xuống đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tri-dam-than-thich-cuc-pham-ta-dan-nhai-con-lam-giau-o-co-dai-dem-con-phan-gia-an-ngon-uong-da/chuong-40-mua-dat.html.]
Ông trừng mắt, Tô Vân Dao như thấy quỷ, miệng há hốc thể nhét một quả trứng gà.
"Bao... bao nhiêu? Mười mẫu?!" Ông gần như cho rằng tai vấn đề.
Thím Ngô cũng kinh ngạc bật dậy khỏi ghế đẩu, miếng thịt heo tay suýt chút nữa cầm vững.
Mười mẫu đất! Trời đất quỷ thần ơi! Đây là xây cái gì? Xây một trang viên ư? Cả thôn Thanh Thạch , nhà ai trạch viện lớn đến thế?
Những nhà nông dân như họ, cả đời chỉ mong ba năm mẫu ruộng , xây một căn nhà đất che mưa che gió.
Tô Vân Dao mở miệng, đòi mười mẫu đất, thủ bút , trực tiếp khiến vợ chồng thôn trưởng kinh ngạc đến ngây ngốc.
Tô Vân Dao phản ứng của hai họ, giải thích: "Phải đó, mười mẫu. Con nghĩ là xây nhà rộng rãi một chút, cũng dùng để xây nhà, con chuẩn trồng trọt vài thứ."
Ba nhà họ Thẩm cũng đều lộ vẻ chấn động, chúng ngờ nương mua nhiều đất đến thế, mười mẫu đất, đó là một khoảnh đất lớn nhường nào chứ!
Trưởng thôn nhặt tẩu thuốc, tay vẫn còn run rẩy.
Y định thần , ngẫm nghĩ hồi lâu mới : “Vân Dao , con nghĩ kỹ ? Mười mẫu đất hoang , tuy đáng giá bao nhiêu, nhưng gộp cũng tiền nhỏ. Hơn nữa, khai hoang, xây nhà, đều là những việc tốn nhiều tiền.”
“Trưởng thôn, yên tâm, nghĩ kỹ cả , tiền cũng chuẩn đủ.” Tô Vân Dao ngữ khí điềm tĩnh mà tự tin.
Biết Tô Vân Dao tính toán đấy, y hít sâu một , cài tẩu t.h.u.ố.c thắt lưng, dậy: “Được! Ý con quyết, cũng thêm lời thừa. Đi thôi, dẫn các con xem đất , khoanh ranh giới .”
“Ai da, cũng , cũng xem!” Ngô thẩm cũng nổi hứng, đặt đồ đạc nhà, khóa cửa theo.
Một nhà bốn miệng, thêm vợ chồng trưởng thôn, cả đoàn hùng dũng kéo về cuối thôn.
Trận địa , lập tức thu hút sự chú ý của dân làng.
“Ai, đó chẳng trưởng thôn ? Bọn họ đây là ?”
“Kẻ là quả phụ nhà họ Tô và mấy đứa nhỏ của nàng, chuyện gì ?”
“Ta loáng thoáng, hình như nhà họ Tô mua đất xây nhà!”
“Cái gì? Xây nhà? Nàng tiền?”
“Ngươi ? Người giờ đang bán thịt kho ở trấn, kiếm khối tiền đấy!”
Một hòn đá ném xuống gây ngàn con sóng.
Tin Tô Vân Dao mua đất xây nhà, như mọc thêm cánh, nhanh chóng lan truyền khắp thôn.
Kẻ hiếu kỳ, kẻ ngưỡng mộ, kẻ ghen ghét, kẻ tin… đủ loại dân làng, đều thò đầu từ sân nhà , từng tốp ba năm bám theo, xem cho rõ ngọn ngành.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Chẳng mấy chốc, phía Tô Vân Dao cùng đoàn , một đám đông bám theo, tiếng xì xào bàn tán ngớt, còn náo nhiệt hơn cả phiên chợ.
Thẩm Minh Viễn và Thẩm Minh Châu nhiều chằm chằm, chút tự nhiên, vô thức nép sát Tô Vân Dao.
Rất nhanh, đến chân núi cuối thôn.
Trước mắt là một sườn dốc thoai thoải hướng dương, dốc mọc đầy cỏ dại cao nửa và những bụi cây rõ tên, xen kẽ ít đá lớn nhỏ, trông quả thực hoang vu.
trong mắt Tô Vân Dao, đây là một khối phong thủy bảo địa.
Lưng tựa núi xanh, mặt hướng đồng ruộng, tầm khoáng đạt, khí trong lành.