Trị Đám Thân Thích Cực Phẩm - Ta Dẫn nhãi Con Làm Giàu Ở Cổ Đại (Đem Con Phân Gia, Ăn Ngon Uống Đã) - Chương 34: C35: Tặng thuốc
Cập nhật lúc: 2025-11-10 11:02:13
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đợi khi nàng danh tiếng tan nát, quỳ gối trở về cầu xin , xem nàng còn vênh váo thế nào!
Nghĩ như , lòng Thẩm lão thái cũng xuôi nhiều, chỉ hừ một tiếng thật mạnh từ mũi, ngoảnh đầu , khỏi thấy cho lành.
Lưu thị cũng nghĩ đến kế hoạch của tướng công nhà , mặt thoáng qua một tia âm hiểm, cũng hừ lạnh một tiếng theo.
Tô Vân Dao tự nhiên chú ý đến phản ứng của bọn họ, chỉ là lười thêm một , liền dẫn các hài tử thẳng qua.
Bọn họ chú ý tới còn một đôi mắt oán độc đang chằm chằm bóng lưng của họ.
Là Thẩm Thiên Kim.
Nàng chằm chằm bộ y phục màu vàng nhạt Thẩm Minh Châu, loại vải đó, thấy hơn bao nhiêu so với chiếc áo vải thô xám xịt .
Dựa chứ?
Dựa mà cái con khỉ gầy Thẩm Minh Châu thể mặc y phục mới?
Thẩm Thiên Kim nắm chặt quyền, móng tay cắm sâu lòng bàn tay.
Trước khi phân gia, Thẩm Minh Châu ở mặt nàng , ngay cả đầu cũng dám ngẩng, nàng đ.á.n.h thì đánh, mắng thì mắng, Thẩm Minh Châu ngay cả một tiếng thở mạnh cũng dám.
giờ thì ? Mới phân gia bao lâu? Tiện nhân nhỏ những da thịt hơn, da dẻ cũng trắng trẻo hơn, đôi mắt đó cũng dám thẳng .
Còn , khi phân gia, tất cả việc nhà đều đổ dồn lên đầu và nương, nãi nãi càng ngày ngày mắng c.h.ử.i khác.
Đôi tay của nàng , giờ trở nên thô vàng vọt, mấy ngày khi cỏ, cẩn thận một vết cắt, giờ vẫn còn đau.
Dựa mà Thẩm Thiên Kim nàng sống một cuộc sống như , còn Thẩm Minh Châu, kẻ nàng giẫm đạp chân, ngày càng sống hơn?
Sự ghen tỵ như một con độc xà, quấn chặt lấy trái tim nàng , ngừng siết , khiến nàng gần như thở nổi.
Nhà Tô Vân Dao lúc là một vùng tiếng vui vẻ.
Tuy hôm nay nghỉ ngơi một ngày, nhưng việc buôn bán thể dừng , trấn còn bao nhiêu khách quen đang đợi.
Để bẩn y phục mới, Thẩm Minh Châu về nhà vội vàng kịp chờ cởi bỏ y phục mới , cất giữ như báu vật, nụ mặt thể ngừng .
Thẩm Minh Viễn và Thẩm Minh An tuy miệng , nhưng cũng lén lút gấp gọn gàng bộ đồ ngắn mới của , đặt ở bên gối.
Cả nhà lập tức bắt tay hành động.
Rửa sạch nội tạng heo, xử lý xương lớn và thịt ba chỉ, đốt lửa, chuẩn nguyên liệu... Mọi việc đều đấy.
Tô Vân Dao một bên xử lý nguyên liệu, một bên tính toán trong lòng.
Giờ bạc, tuy hàng tồn kho trong căn hộ gian của nhiều, nhưng cũng thể ngày nào cũng lấy từ trong căn hộ .
Bản ngày nào cũng bán hàng rong thịt kho, nhưng từng mua thịt ba chỉ, chỉ mua sườn và móng giò, lâu dần, khó tránh khỏi sẽ gây nghi ngờ.
Từ ngày mai, sẽ bắt đầu mua thịt ba chỉ từ các tiệm thịt trấn, tuy chi phí sẽ cao hơn một chút, lợi nhuận cũng ít một chút, nhưng cái thắng lợi là ở sự định, sẽ để bất kỳ sơ hở nào, cẩn tắc thì an vạn năm.
"Minh An," Tô Vân Dao gọi một tiếng.
"Vâng, nương." Thẩm Minh An đang ở bếp giúp trông lửa lập tức đáp lời.
"Con trí nhớ , đầu óc cũng nhanh nhạy. Từ ngày mai, nương sẽ dạy con ghi sổ sách. Mỗi ngày chúng mua nguyên liệu gì tốn bao nhiêu tiền, bán bao nhiêu thịt thu bao nhiêu tiền, đều ghi chép từng khoản một. Sau , sổ sách gia đình sẽ giao cho con quản lý, ?"
Mắt Thẩm Minh An lập tức sáng lên, sức gật đầu, ưỡn thẳng ngực: "Dạ! Nương, con nhất định sẽ ghi chép cẩn thận!"
Tô Vân Dao dáng vẻ hưng phấn của , mỉm . Đứa trẻ thông minh, thể lỡ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tri-dam-than-thich-cuc-pham-ta-dan-nhai-con-lam-giau-o-co-dai-dem-con-phan-gia-an-ngon-uong-da/chuong-34-c35-tang-thuoc.html.]
Đợi khi việc buôn bán định hơn một chút, bạc trong tay càng dư dả, sẽ đưa và Minh Viễn cùng học.
Đọc sách, ở bất kỳ thời đại nào cũng là con đường nhất để đổi vận mệnh.
Ngày hôm trời còn sáng, Tô Vân Dao cùng Thẩm Minh Viễn xe bò xuất phát.
Đến chỗ cũ dựng xong quầy hàng, hương thịt kho nồng đậm như mọc chân, nhanh chóng bay tán .
Không lâu , quầy hàng vây kín .
"Bà chủ, hôm nay cuối cùng cũng đến , hôm qua ăn, tiểu tử nhà náo loạn cả đêm!"
"Cho một cân sườn, nửa cân thịt ba chỉ!"
"Ta thịt ba chỉ, cho thêm chút nữa!"
Việc buôn bán vẫn tấp nập, Tô Vân Dao phụ trách cắt thịt cân đo, Thẩm Minh Viễn phụ trách thu tiền gói ghém.
Hơn một canh giờ , thịt kho trong hai thùng gỗ lớn giảm với tốc độ mắt thường thể thấy, xem sắp cạn đáy .
"Hết hết , quý vị, hôm nay bán hết , ngày mai xin hãy đến sớm!" Tô Vân Dao lau mồ hôi trán, lớn tiếng gọi.
Một vài khách mua tuy tiếc nuối, nhưng cũng quen , nhao nhao ngày mai nhất định sẽ đến sớm.
Tô Vân Dao đặc biệt để một phần thịt kho đáy thùng, chừng hai cân.
Có khách quen tò mò hỏi: "Bà chủ, đó chẳng vẫn còn ?"
Tô Vân Dao giải thích: "Thật ngại quá quý vị, đây là món một cô nương hôm qua đặt , giữ cho ."
Mọi , lúc mới chợt hiểu , nhao nhao khen ngợi Tô Vân Dao buôn bán giữ chữ tín, cũng tản .
Hai con thu dọn xong đồ đạc, chuẩn nghỉ một , thì thấy một bóng quen thuộc vội vàng chạy tới, chính là nha búi tóc hai bên hôm qua.
"Thím! Thím!" Nha đó chạy đến thở hổn hển, thấy Tô Vân Dao và phần thịt kho giữ bên chân nàng, thở phào nhẹ nhõm: "Cuối cùng cũng kịp , còn tưởng hôm nay mua ."
"Nhìn ngươi xem, vội vàng thế," Tô Vân Dao đưa phần thịt kho cắt xong cho nàng , "Ta nhớ lời ngươi hôm qua, đặc biệt giữ cho ngươi, hôm nay đến muộn thế?"
Nha nhận lấy thịt kho, một lúc lâu mới hồn , mặt mang nét u sầu: "Đừng nhắc nữa, phu nhân nhà tối qua tái phát bệnh, giày vò cả đêm, sáng nay cũng bận đến mức chân chạm đất, giờ mới thời gian rảnh để ngoài."
Ếch Ngồi Đáy Nồi
"Phu nhân nhà ngươi?" Tô Vân Dao trò chuyện phiếm với tiểu nha , "Là mắc bệnh gì? Nghiêm trọng đến ?"
Nha thở dài một tiếng: "Chính là chứng đau đầu kinh niên đó, mỗi phát tác, liền như lấy mạng , đau đến mức lăn lộn giường, mời bao nhiêu danh y, uống bao nhiêu phương thuốc, đều cách nào. Phủ y cũng rõ nguyên nhân, chỉ là chứng đầu phong ngoan cố khó trị."
Đau đầu, phát tác thì như lấy mạng, trị dứt điểm .
Tô Vân Dao trong lòng suy nghĩ một chút, triệu chứng , mà giống chứng đau nửa đầu của hiện đại thế?
Trong thời đại trình độ y học thấp kém , mắc bệnh như , quả thực là hành hạ .
Nhìn nha vẻ mặt lo lắng sốt ruột, y phục của nha , hẳn là của gia đình quyền quý, Tô Vân Dao động lòng trắc ẩn một chút.
Nếu thể chữa khỏi chứng đau đầu của phu nhân nhà nàng , những gia đình quyền quý như , hẳn sẽ keo kiệt, nhỡ ban cho một khoản bạc lớn, nhà liền thể xây nhà .
Trong hộp t.h.u.ố.c ở căn hộ của nàng, thường xuyên sẵn viên nang ibuprofen phóng thích chậm.
Một ý nghĩ thoáng qua trong đầu nàng.
Cân nhắc kỹ lưỡng, Tô Vân Dao vẫn đưa quyết định.
Nàng mượn động tác cúi thu dọn đồ đạc che chắn, tay luồn túi nhỏ bí mật trong tay áo, thực chất ý niệm động, lấy hai viên ibuprofen gói kỹ bằng giấy dầu nhỏ từ hộp t.h.u.ố.c trong căn hộ gian.