Trị Đám Thân Thích Cực Phẩm - Ta Dẫn nhãi Con Làm Giàu Ở Cổ Đại (Đem Con Phân Gia, Ăn Ngon Uống Đã) - Chương 188

Cập nhật lúc: 2025-11-15 13:14:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đòi tiền bảo kê

Tô Vân Dao bước khỏi tiệm, thấy mấy đang chặn ở cửa.

Kẻ cầm đầu, là một tráng hán khôi ngô.

Hắn mặc một áo đen hở ngực, cổ đeo một chuỗi hạt xâu bằng xương rõ là xương gì, vẻ mặt hung dữ.

Người tình lang của Lưu thị , Trần Đại Ngưu mở sòng bạc ở trấn .

Sau lưng Trần Đại Ngưu, còn theo bảy tám tên côn đồ du côn.

Tên nào tên nấy to lớn thô kệch, mắt xếch miệng lệch, ăn chơi lêu lổng, qua chẳng .

Lúc , Đại Võ và Tiểu Võ đang như một tòa tháp sắt, dang rộng hai tay, kiên quyết chặn họ ngoài cửa, mặt đỏ bừng.

“Các ngươi gì? Đây là chỗ ăn, chỗ các ngươi gây sự!” Giọng Đại Võ thô to, đầy nội lực.

Trần Đại Ngưu liếc mắt, từ xuống Đại Võ một lượt, từ mũi khinh thường hừ lạnh một tiếng.

“Chà chà, tên ngốc to xác từ , còn ngang ngược thế?”

Hắn dùng ngón tay chọc chọc bộ n.g.ự.c rắn chắc của Đại Võ, âm dương quái khí , “Mới đến ? Không hiểu quy tắc của Bình Dương trấn ?”

Đám đàn em phía cũng hùa theo phá lên.

“Đại ca, đừng phí lời với , thấy chỉ là một tên khờ!”

Ếch Ngồi Đáy Nồi

, dám cản đường Ngưu ca, thấy chán sống !”

Đại Võ tuy thật thà, nhưng kẻ ngốc. Hắn thấy thái độ của đám , liền kẻ đến ý .

Hắn nắm chặt nắm đấm, khớp xương kêu răng rắc, đôi mắt bò trợn tròn xoe.

Tô Vân Dao bước đến, cạnh Đại Võ, nét mặt bình tĩnh cất tiếng hỏi: “Có chuyện gì ?”

Giọng nàng lớn, nhưng khiến Đại Võ và trấn tĩnh .

Mấy tên côn đồ vốn đang la ó, thấy chủ nhân mặt, giọng đều nhỏ dần.

Ánh mắt của họ, đều đổ dồn Tô Vân Dao.

Mắt Trần Đại Ngưu, khi thấy khuôn mặt của Tô Vân Dao liền sáng lên một chút.

Hôm qua phái thuộc hạ thăm dò , chủ quán tiệm Tô Ký , chỉ là một quả phụ từ thôn quê đến, thế, cũng chẳng chỗ dựa.

Chỗ dựa duy nhất, chính là đám nông dân nghèo khổ ở thôn Thanh Thạch.

Loại nữ nhân , trong mắt , chính là một con dê béo đợi thịt.

Trần Đại Ngưu hắng giọng, thu vẻ mặt khinh bạc mặt, đó là nụ tự cho là hiền lành.

“Vị , hẳn là Tô chưởng quỹ ?”

Hắn chắp tay với Tô Vân Dao, , “Tại hạ Trần Đại Ngưu, ở khu Đông phố , cũng chút thể diện. Huynh đều nể mặt, gọi một tiếng Ngưu ca.”

Tô Vân Dao trong lòng lạnh một tiếng.

Còn Ngưu ca? Ta thấy ngươi đúng là ngưu quỷ xà thần thì .

Trên mặt nàng hề biến sắc, nhàn nhạt hỏi: “Trần chưởng quỹ việc gì?”

“Chà, Tô chưởng quỹ khách khí .”

Trần Đại Ngưu xoa xoa tay, thẳng vấn đề, “Tô chưởng quỹ tiệm mới khai trương, ăn hồng phát như , chúng những kẻ láng giềng, thấy cũng mừng cho cô. Bất quá mà...”

Lời của chuyển hướng, ngữ khí cũng trở nên thâm sâu khó dò.

“Làm ăn buôn bán, quý trọng nhất chính là hòa khí sinh tài. nơi Bình Dương trấn , hạng tam giáo cửu lưu nhiều, vẫn sẽ kẻ điều, thích gây chuyện. Tô lão bản, nàng là một nữ nhân, dẫn theo nhiều như , mặt kiếm sống, thật chẳng dễ dàng.”

“Chúng mấy , cũng chẳng tài cán gì khác, chỉ là trọng nghĩa khí, trướng vài đ.á.n.h đấm. Sau , tiệm Tô Ký của nàng, cứ để chúng bảo kê. Bảo đảm ai dám đến đây gây rối, nàng thấy thế nào?”

Hắn thì đường hoàng, nhưng ý trong lời, thể rõ ràng hơn nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tri-dam-than-thich-cuc-pham-ta-dan-nhai-con-lam-giau-o-co-dai-dem-con-phan-gia-an-ngon-uong-da/chuong-188.html.]

Đây chính là đến thu tiền bảo kê.

Tô Vân Dao ở thời hiện đại từng trải qua những trường hợp nào mà thấy, loại mánh lới thu tiền bảo kê của bọn lưu manh , nàng quá quen thuộc .

Trong lòng nàng sáng như gương, nhưng mặt vờ như hiểu mà hỏi: “Ồ? Vậy theo ý Trần lão bản, nên thế nào đây?”

Trần Đại Ngưu thấy nàng “ điều”, nụ mặt càng thêm đắc ý.

“Tô lão bản là sảng khoái, cũng chẳng vòng vo nữa.”

Hắn giơ năm ngón tay thô tráng, lắc lắc mặt Tô Vân Dao, “Không nhiều, mỗi tháng con . Năm lạng bạc, bảo đảm nàng bình an vô sự, thuận lợi ăn buôn bán.”

Một tháng năm lạng bạc!

Đây quả là cướp tiền!

Nhà nông bình thường, một năm cũng chẳng kiếm nổi năm lạng bạc, dám đòi giá như chứ?

Đại Võ theo Tô Vân Dao, tức đến xanh cả mặt, nắm đ.ấ.m siết chặt hơn.

Một đường gan xung quanh cũng dừng bước, một bên chỉ trỏ xì xào bàn tán.

“Đó chẳng là Trần Đại Ngưu của sòng bạc Hồng Vận ?”

là y , Tô lão bản cũng thật xui xẻo, khai trương y để mắt tới.”

“Một tháng năm lạng bạc, quá là độc ác! Người vất vả ăn, một tháng kiếm mấy đồng bạc chứ?”

“Suỵt, nhỏ thôi, để y thấy thì mà lãnh đủ!”

Trần Đại Ngưu ngơ những lời bàn tán xung quanh, chỉ đắc ý Tô Vân Dao, chờ nàng chịu thua.

Trong mắt , một góa phụ nơi nương tựa, đối mặt với tình huống , ngoài việc ngoan ngoãn giao tiền , còn thể lựa chọn nào khác ?

Nếu dám một chữ “”, hôm nay sẽ khiến tiệm của nàng thể mở cửa!

Tô Vân Dao bộ dạng tự tin nắm chắc phần thắng của , trong lòng cảm thấy chút buồn .

Tô Vân Dao chút khách khí mở miệng: “Ngươi là thứ gì? Ngươi cũng xứng !”

Trần Đại Ngưu lời , vẻ mặt lập tức sa sầm.

Một nam nhân bên cạnh hung thần ác sát bước tới một bước: “Tiểu nương tử, ngươi chuyện với Ngưu ca của chúng kiểu gì thế? Lão tử khuyên ngươi đừng điều!”

“Biết thời thế thì mau đưa tiền ! Bằng , hôm nay tiệm của các ngươi, đừng hòng mở cửa!” Một tên côn đồ khác , cố ý dùng cây côn trong tay đập mạnh xuống đất, phát một tiếng động trầm đục.

Không khí, trong khoảnh khắc trở nên căng thẳng.

Những xem xung quanh sợ hãi lùi về mấy bước, sợ vạ lây cá ao.

Ngay lúc , Thẩm Minh Viễn dẫn theo Giang Sơn và Giang Hải của tiệm ớt bên cạnh chạy tới, mỗi một tay cầm cây củi đốt lửa, một tay cầm d.a.o thái rau.

A Tử thậm chí còn mang thêm hai cây cho Đại Võ và Tiểu Võ, sợ lát nữa đ.á.n.h , bên sẽ thiệt.

“Hừ, sống c.h.ế.t, còn dám ngang ngược với chúng ?”

Trần Đại Ngưu cũng cạn kiên nhẫn, hung ác chỉ Đại Võ, “Ta thấy ngươi là thấy quan tài đổ lệ! Huynh , xông lên cho ! Trước tiên đ.á.n.h gãy chân tên , đập nát tiệm cho !”

“Rõ!”

39_Bảy tám tên côn đồ lập tức hưởng ứng, vung vẩy gậy gộc trong tay, mặt mày dữ tợn vây lấy Đại Võ.

Người của Tô Vân Dao cũng chuẩn vung vũ khí trong tay để nghênh chiến.

Nhìn thấy một cuộc xung đột, sắp bùng nổ.

Ánh mắt Tô Vân Dao cũng lạnh xuống.

Nàng đang chuẩn để Đại Võ và bọn họ tay.

Ngay lúc , một giọng nữ mang theo vài phần uy nghiêm, trong trẻo dễ , từ trong tiệm truyền .

“Dừng tay!”

 

Loading...