Trị Đám Thân Thích Cực Phẩm - Ta Dẫn nhãi Con Làm Giàu Ở Cổ Đại (Đem Con Phân Gia, Ăn Ngon Uống Đã) - Chương 182: Tiệm Tuyển Thợ (2)
Cập nhật lúc: 2025-11-15 13:14:19
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60JnnZZw9t
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Tuyền cũng đ.á.n.h dấu tên y trong sổ, đó đưa cho y một tấm thẻ gỗ nhỏ, đó một chữ “Nhất” bằng mực tàu.
“Cầm cái , qua bên chờ.” Lâm Tuyền chỉ một đất trống vạch cửa tiệm.
“Ôi! Ôi! Cảm ơn đông gia! Cảm ơn quản sự!”
Lưu Tam kích động đến năng lộn xộn, liên tục cúi cảm tạ Tô Vân Dao và Lâm Tuyền, đó mới như bảo bối nắm chặt tấm thẻ gỗ, chạy đến khu vực chỉ định.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Y ở đó, tấm thẻ gỗ trong tay, vẫn cảm thấy như đang mơ.
Có đầu tiên , những đó cũng thuận lợi hơn nhiều.
“Người tiếp theo!”
Một tráng hán trông vẻ cường tráng tới, vỗ n.g.ự.c : “Ta tên Vương Đại Chùy, đầy sức lực! Vác bao tải, vác đồ vật, đều thành vấn đề!”
Tô Vân Dao liếc , sức lực tràn trề, đúng là thích hợp đến tiệm tương ớt những việc tay chân.
Nàng hỏi vài câu hỏi đơn giản, thấy cũng coi như thật thà, liền giữ .
Cứ như , từng một phỏng vấn.
Tiêu chuẩn của Tô Vân Dao thực đơn giản: thật thà, tay chân nhanh nhẹn, thái độ đoan chính.
Còn về sức lực lớn nhỏ, nam nữ già trẻ, nàng quá coi trọng, bởi vì các vị trí khác cần những khác .
Bên hàng nam nhân tiến triển thuận lợi, nhưng bên hàng nữ nhân, xảy một chút tình huống.
Khi đến lượt một phụ nhân ngoài ba mươi tuổi, nàng đến bàn, trong hàng truyền đến một trận xì xào bàn tán.
“Một mụ đàn bà, đến góp vui gì chứ?”
“ , ở đây tuyển là thợ, chứ tuyển giặt quần áo.”
29_Phụ nhân những lời , mặt đỏ bừng, nhưng vẫn ưỡn thẳng lưng, với Tô Vân Tiêu: “Ông chủ, tên Ngô Xuân Yến, chồng của mất từ hai năm , trong nhà còn hai đứa nhỏ cần nuôi. Ta tuy là nữ nhân, nhưng việc gì cũng thể , rửa bát, hái rau, quét dọn, đều ! Ta việc sạch sẽ gọn gàng, tuyệt đối phiền ngài!”
Nàng năng mạch lạc, kiêu ngạo cũng tự ti.
Tô Vân Dao ngẩng mắt nàng, phụ nhân tuy mặc quần áo vá víu, nhưng sửa soạn sạch sẽ gọn gàng, ánh mắt cũng sáng, toát một vẻ kiên cường chịu thua.
Tô Vân Dao thưởng thức loại nữ nhân . Tự nuôi con bằng đôi tay của , trộm cướp, mạnh hơn trăm so với những bà tám chuyên lê đôi mách phía lưng.
Nàng còn mở miệng, một hán tử loại trong hàng nam nhân bên cạnh với giọng điệu mỉa mai: “Chỗ các ngươi thật sự tuyển nữ nhân ? Đàn bà nữ nhi, việc nặng gì? Đến lúc đó chẳng vẫn cần bọn giúp !”
Lời thốt , lập tức nhận sự hưởng ứng của ít nam nhân.
Mặt Ngô Xuân Yến lập tức trắng bệch, môi run rẩy, nhưng nên phản bác thế nào.
Mặt Tô Vân Dao trầm xuống. Nàng “bốp” một tiếng, đặt mạnh chén trong tay xuống bàn.
Tất cả đều tiếng động dọa giật , trong chốc lát trở nên yên tĩnh.
“Ai nữ nhân bằng nam nhân?”
Tô Vân Dao chậm rãi dậy, ánh mắt lạnh lẽo quét qua tên hán tử lên tiếng, tất cả mặt, "Ta, Tô Vân Dao, hôm nay xin thẳng ở đây! Tô Ký của tuyển , xem ngươi là nam nữ, xem tuổi tác ngươi lớn nhỏ, chỉ xem ngươi việc , nhân phẩm đoan chính !"
Nàng chỉ Ngô Xuân Yến, cất cao giọng : "Vị đại tẩu đây, dựa bản lĩnh của mà nuôi sống gia đình, quang minh chính đại! Hơn hẳn những đại trượng phu chỉ khinh thường nữ nhân như các ngươi!"
"Tiệm Ma Lạt Thang của chúng , đang cần những hỏa kế tay chân lanh lẹ, việc sạch sẽ. Vị đại tẩu đây phù hợp!"
Nàng sang Ngô Xuân Yến, ngữ khí ôn hòa hơn nhiều: "Ngô đại tẩu, ? Ngươi nhận . Từ nay về , ngươi sẽ phụ trách bếp của tiệm Ma Lạt Thang."
Rồi, nàng Lâm Tuyền, dặn dò: "Lâm Tuyền, ghi nhớ. Phàm những kẻ nào dám lưng nghị luận về sự khác biệt nam nữ, gây chia rẽ thị phi, bất kể là ai, đều ghi cho , vĩnh viễn tuyển dụng!"
"Dạ, phu nhân!" Lâm Tuyền lớn tiếng đáp.
Cả trường im lặng như tờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tri-dam-than-thich-cuc-pham-ta-dan-nhai-con-lam-giau-o-co-dai-dem-con-phan-gia-an-ngon-uong-da/chuong-182-tiem-tuyen-tho-2.html.]
Những nam nhân nãy còn đang hò reo, từng đều cúi đầu, mặt nóng ran.
Còn những phu nhân bên phía đội nữ, Tô Vân Dao với ánh mắt đầy kính phục và cảm kích.
Ngô Xuân Yến càng thêm xúc động đến rưng rưng nước mắt, nàng cúi thật sâu Tô Vân Dao: "Đa tạ đông gia! Đa tạ đông gia!"
"Không cần đa tạ, cứ là . Cầm lấy tấm bài, đến chờ ."
Ngô Xuân Yến lau nước mắt, nhận lấy tấm mộc bài Lâm Tuyền đưa, đến khu vực chờ.
Sau sự việc , còn ai dám chỉ trỏ, bàn tán về những nữ nhân đến ứng tuyển nữa.
Việc tuyển dụng tiếp tục diễn .
Ánh mắt Tô Vân Dao tinh tường, nàng thể từ lời , cử chỉ và ánh mắt của một mà đại khái phán đoán phẩm tính của kẻ đó.
Thời gian trôi từng chút một, mặt trời dần lên tới đỉnh đầu. Trong khu vực chờ cạnh bàn, cầm mộc bài cũng ngày càng nhiều.
Bên tiệm tương ớt, tuyển ba hán tử cường tráng phụ trách khuân vác và trông coi tiệm, tuyển thêm ba tiểu tử trẻ tuổi trông vẻ tinh ranh lanh lợi, cùng hai phu nhân cẩn thận.
Bên tiệm Ma Lạt Thang, ngoài Ngô Xuân Yến và Lưu Tam, tuyển thêm bốn phu nhân tay chân lanh lẹ và hai tiểu tử, phụ trách các việc vặt như rửa rau, thái rau, bưng đĩa ở bếp .
Không nhiều ít, đúng mười tám .
Lâm Tuyền ghi xuống cái tên cuối cùng sổ sách, dậy, hắng giọng, lớn tiếng hô về phía đám đông còn đang vây quanh:
"Kính thưa quý vị, việc tuyển công hôm nay, đến đây là kết thúc! Người của Tô Ký tiệm chúng , tuyển đủ !"
Lời thốt , trong đám xếp hàng phía vẫn đến lượt, lập tức vang lên một tràng tiếng thở dài thất vọng.
"Ai, đủ !"
"Ta chọn!"
"Thôi , đông gia , còn cơ hội."
Dù thất vọng, nhưng ai dám gây rối, dù thì Đại Võ, Tiểu Võ, Giang Sơn, Giang Hải đang cạnh đó, trông họ vạm vỡ thô kệch, dễ chọc .
Họ chỉ tiếc nuối cửa tiệm, từng ba năm một tản .
Rất nhanh đó, con đường vốn đông đúc trở nên trống trải, chỉ còn mười tám chọn, vẫn đang xúc động ở khu vực chờ, từng mặt đều rạng rỡ niềm vui.
Đây chính là một công việc với tám trăm văn một tháng đó! Hơn nữa, đông gia còn tiền hoa hồng nữa! Có phần tiền công , ngày tháng ở nhà sẽ hy vọng!
Tô Vân Dao dậy, đến mặt họ.
Mười tám lập tức thẳng tắp.
Ánh mắt Tô Vân Dao quét qua từng gương mặt của họ, chậm rãi cất tiếng: "Trước tiên, xin chúc mừng các ngươi, từ hôm nay trở , các ngươi chính là của Tô Ký ."
Sắc mặt hỷ hả mặt càng đậm hơn.
", lời khó cũng ." Ngữ khí Tô Vân Dao trở nên nghiêm túc, "Tô Ký của quy củ lớn, yêu cầu cũng cao. Đã cửa , thì tuân thủ quy củ của . Kẻ nào dám lười biếng trốn việc, thì bất kể ngươi là ai, lập tức cuốn gói biến cho ! Đã rõ ?"
"Nghe rõ !" Mười tám đồng thanh lớn tiếng đáp, âm thanh vang dội.
"Tốt." Tô Vân Dao hài lòng gật đầu, "Tiền công của các ngươi, sẽ tính từ ngày đầu tiên bắt đầu việc, tám trăm văn một tháng, phát đầu tháng, tuyệt đối nợ. Thời gian việc mỗi ngày, là từ đúng giờ Mão đến đúng giờ Dậu (sáu giờ sáng đến sáu giờ chiều), giữa trưa một bữa cơm. Làm , , tiền hoa hồng!"
Vừa còn bữa cơm, càng mừng rỡ khôn xiết.
Chế độ đãi ngộ , trong trấn Bình Dương, quả thực là thắp đèn lồng cũng tìm thấy!
Dù , vác bao lớn một tháng cũng chỉ sáu trăm văn, mà còn bao cơm!
"Mười của tiệm tương ớt, sẽ do hai vị quản sự Giang Sơn và Giang Hải quản lý. Tám của tiệm Ma Lạt Thang, việc bếp theo cô nương A Tử." Tô Vân Dao sớm thiết lập uy tín cho A Tử cùng Giang Sơn, Giang Hải.