Trị Đám Thân Thích Cực Phẩm - Ta Dẫn nhãi Con Làm Giàu Ở Cổ Đại (Đem Con Phân Gia, Ăn Ngon Uống Đã) - Chương 178: Hoàn tất trang trí
Cập nhật lúc: 2025-11-15 13:14:15
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60JnnZZw9t
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Vân Dao lạnh lùng bóng lưng của bà thím nhà họ Tiền đang tháo chạy thục mạng, cho đến khi ảnh đó biến mất ở góc hẻm, nàng mới thu hồi ánh mắt.
Nàng xoay , những làng vẫn đang vây quanh cửa nhà , từng một đầy phẫn nộ, bênh vực lẽ , trong lòng dâng lên một luồng ấm áp.
Những , đều là những nông dân chất phác nhất, ai đối xử với họ, họ sẽ dốc hết lòng đối xử .
Ếch Ngồi Đáy Nồi
"Hôm nay, cũng xin cảm tạ chư vị, tin tưởng Tô Vân Dao, nguyện vì lời công đạo. Ân tình , sẽ ghi nhớ." Tô Vân Dao hướng về , thật lòng chắp tay thi lễ.
Trong thời đại xa lạ , thể nhận sự bảo vệ của nhiều đến , phần nhân tình , thật sự quý giá.
"Vân Dao, lời gì chứ!"
Thím Trương là đầu tiên xua tay, "Bà thím lắm lời năng hồ đồ, chúng lẽ nào khoanh tay ả ức h.i.ế.p ?"
" ! Chúng đều việc trong xưởng nhà , là thế nào, lòng chúng rõ như ban ngày!"
"Sau ả mà còn dám lảm nhảm, xem xé miệng ả !"
Dân làng nhao nhao , trong lời đầy vẻ bảo vệ.
Trưởng thôn cũng vuốt râu, an ủi : "Vân Dao , con cứ yên tâm, chúng ở đây, trong thôn sẽ dung túng cho loại tà phong lệch khí . Con cứ an tâm việc lớn của , đừng để những kẻ tiểu nhân ảnh hưởng."
"Ta , Trưởng thôn."
Tô Vân Dao mỉm , trong lòng an tâm hơn nhiều. Nàng thấy sắc trời quả thực còn sớm nữa, bèn cất cao giọng : "Được , đừng đây nữa, trời muộn , cứ tản , mau về nhà nấu cơm cho con cái."
Dân làng thấy chuyện giải quyết, cũng đều cảm thấy nên trở về, nhao nhao hưởng ứng, ba năm tụm năm tản . Vừa , còn bàn tán về chuyện và hai con ngựa to lớn đầy uy phong của nhà Tô Vân Dao.
Đợi đến khi đám đông tản gần hết, Tô Vân Dao mới xoay trở về sân.
Buổi tối, Tô Vân Dao giường suy nghĩ sự tình.
Bên cửa hàng bao lâu nữa sẽ trang trí xong, việc chiêu mộ cũng cần đưa chương trình nghị sự.
Bên quán lẩu cay cần vài tiểu nhị nhanh tay nhanh chân.
Bên cửa hàng tương ớt, tìm hai quản sự đáng tin cậy, chút đầu óc mới .
Còn thiết kế một bộ trang phục thống nhất cho nhân viên của cửa hàng mới.
Không cần quá hoa lệ, nhưng nhất định sạch sẽ, chỉnh tề, điều chỉ nâng cao hình ảnh cửa hàng, mà còn tăng cường cảm giác gắn bó của nhân viên.
Cứ loại trang phục ngắn gọn đơn giản, màu xanh chàm, bền màu ít bẩn.
Sau đó phối thêm một chiếc khăn trùm đầu cùng màu, và một chiếc tạp dề trắng. Ừm, cứ thế mà định đoạt.
Tối hôm đó, Tô Vân Dao tuyên bố việc ngày mai sẽ trấn .
"Sáng mai sẽ lên trấn sớm, xem xét tình hình bên cửa hàng. Minh Viễn, con và Lâm Tuyền cứ ở nhà, bên xưởng thể thiếu trông coi."
"Vâng."
"Vâng, phu nhân." Lâm Tuyền cũng vội vã đáp lời.
Sáng sớm ngày hôm , Đại Võ đ.á.n.h xe ngựa đưa Tô Vân Dao khỏi nhà.
Bên trong xe ngựa trải những tấm đệm mềm dày, lên còn thoải mái hơn cả ghế ở nhà.
"Dạ!" Đại Võ ở phía khẽ rung dây cương, hô một tiếng.
Xe ngựa khởi động một cách vững vàng.
Làng quê buổi sớm mai vẫn còn tĩnh lặng, chỉ vài nhà khói bếp lượn lờ bay lên. Trên đường chỉ thỉnh thoảng gặp vài dân dậy sớm.
Vừa trấn, phố trở nên náo nhiệt.
"Đại Võ, đến tiệm mộc ." Tô Vân Dao dặn dò.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tri-dam-than-thich-cuc-pham-ta-dan-nhai-con-lam-giau-o-co-dai-dem-con-phan-gia-an-ngon-uong-da/chuong-178-hoan-tat-trang-tri.html.]
"Vâng ạ!"
Xe ngựa chạy đường, thu hút ít ánh mắt của qua .
Một cỗ xe ngựa mới toanh và khí phái đến , ở Bình Dương trấn cũng thường thấy.
Chẳng mấy chốc, xe ngựa dừng cửa tiệm mộc nơi đặt đóng đồ nội thất.
Vương sư phụ của tiệm mộc đang dẫn đồ việc ở cửa, ngẩng đầu thấy cỗ xe ngựa , đầu tiên là ngẩn , đợi đến khi rõ bước xuống xe là Tô Vân Dao, liền vội vàng bỏ công việc trong tay, mặt đầy tươi nghênh đón.
"Ôi chao, là Tô Đông gia đó ! Ngài đến !" Vương sư phụ nhiệt tình chào hỏi, "Mau mời , mau mời !"
"Vương sư phụ, đến xem những đồ nội thất đặt, xong đến ?" Tô Vân Dao hỏi.
"Đã chuẩn sẵn sàng cho ngài từ lâu ! Chỉ chờ ngài đến xem thôi!" Vương sư phụ , dẫn họ về phía hậu viện của tiệm.
Trên đất trống ở hậu viện, một đống đồ nội thất mới toanh sắp xếp chỉnh tề.
Có mười mấy bộ bàn vuông và ghế dài chuẩn cho quán lẩu cay.
Lại còn những giá kệ thiết kế cho tiệm tương ớt, từng hàng từng hàng, kiểu dáng mới lạ, thể trưng bày hàng hóa tối đa, chiếm nhiều diện tích.
Tô Vân Dao bước tới, cẩn thận kiểm tra từng món đồ nội thất. Nàng dùng tay sờ lên mặt bàn, trơn nhẵn phẳng phiu, một chút dăm gỗ nào.
Nàng lay lay chân bàn, vững chãi chắc chắn, hề lung lay chút nào.
"Vương sư phụ, tay nghề tồi." Tô Vân Dao hài lòng gật đầu.
"Hắc hắc, tay nghề tổ truyền!" Vương sư phụ khen liền vui vẻ, "Chúng chỉ theo đúng bản vẽ thôi. Ngài cứ yên tâm, đều dùng gỗ , đảm bảo chắc chắn và bền bỉ!"
"Ừm, tin tưởng tay nghề của Vương sư phụ." Tô Vân Dao hỏi, "Khi nào thể đưa những thứ đến cửa hàng của ?"
"Lúc nào cũng ! Cửa hàng của ngài ở phố nào? Ta sẽ sắp xếp đưa đến ngay!"
"Không vội." Tô Vân Dao xua tay, "Bên cửa hàng của vẫn đang thiện những công đoạn cuối cùng, đợi báo cho ngài . Cùng lắm là trong hai ngày thôi."
"Vâng ạ! Đều theo ngài!"
Đàm phán xong xuôi chuyện đồ nội thất, Tô Vân Dao thanh toán tiền còn , hẹn thời gian giao hàng với Vương sư phụ, lúc mới rời khỏi tiệm mộc.
Xe ngựa một nữa khởi động, hướng về phía Đông phố.
Vẫn đến nơi, từ đằng xa, Tô Vân Dao thấy mấy gian cửa hàng của .
Giàn giáo dựng bên ngoài tháo dỡ, để lộ mặt tiền cửa hàng mới toanh.
Gạch xanh ngói đen, cửa sổ màu son, cả con phố trông vô cùng nổi bật.
"Đến , phu nhân." Đại Võ dừng xe ngựa .
Tô Vân Dao xuống xe, ngẩng đầu cửa hàng mắt, trong lòng dâng lên một trận kích động.
Trước cửa hàng, vài công nhân đang công việc dọn dẹp cuối cùng. Công đầu thấy Tô Vân Dao, lập tức chạy lẹ .
"Đông gia! Ngài đến !" Công đầu mặt mày hớn hở, "Ngài xem xem, xong hết ! Chỉ còn những góc cạnh nhỏ nhặt, chiều nay đảm bảo thể thành tất cả!"
"Mọi vất vả ." Tô Vân Dao gật đầu, trong.
Vừa bước cửa, một mùi dầu trẩu và gỗ mới xộc thẳng mũi.
Hai gian hàng tương ớt đả thông liền mạch trông vô cùng rộng rãi sáng sủa, nền nhà lát bằng đá xanh phẳng phiu, tường quét vôi trắng toát. Vị trí dựa tường, theo yêu cầu của nàng, dự trù để lắp đặt một bộ giá kệ.
Quán lẩu cay bên cạnh, bố cục cũng thành hình. Phía là khu vực ăn uống, phía là một nhà bếp lớn, còn ngăn cách bằng tường.
Trong bếp, ba bệ bếp xây sẵn, bên cạnh còn chừa khu vực rửa rau, thái rau, đặt rau, quy hoạch đấy.
"Không tệ, tệ." Tô Vân Dao càng xem càng hài lòng.