Trị Đám Thân Thích Cực Phẩm - Ta Dẫn nhãi Con Làm Giàu Ở Cổ Đại (Đem Con Phân Gia, Ăn Ngon Uống Đã) - Chương 150: Lưu thị bị Thẩm Hương Tú phát hiện

Cập nhật lúc: 2025-11-13 13:39:45
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40YjPpaMpW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lưu thị ở cửa Hồng Vận Sòng Bạc, trong lòng bồn chồn lo lắng yên.

Nơi , chỉ cần ở cửa thôi, cũng thể cảm nhận một luồng khí tức hỗn tạp mùi mồ hôi, mùi rượu và hương xông trầm kém chất lượng ập thẳng mặt.

Tiếng c.h.ử.i rủa, tiếng điên dại truyền từ bên trong, cùng với tiếng xúc xắc xóc lọc cọc, khiến tim nàng run rẩy.

Cả đời của nàng, đây là đầu tiên nàng đến gần một nơi như . Trong mắt nàng, những kẻ ở trong đó, một ai là , là những tên du côn côn đồ ăn lương thiện.

Thế nhưng, nghĩ đến Trần Đại Ngưu, lòng nàng thấy ấm áp.

Trần Đại Ngưu khác với những kẻ đó. Tuy cũng là chủ sòng bạc, nhưng đối với , thì khỏi . Hắn mua hoa cài tóc cho nàng, mời nàng ăn bánh bao thịt, còn nhét bạc cho nàng tiêu.

Vẻ hào phóng , là thứ mà Thẩm Đại Hà cái tên phế vật cả đời cũng học .

Ở trong cái nhà sắp c.h.ế.t đói lâu , nơi Trần Đại Ngưu đây, liền trở thành niềm hy vọng duy nhất của nàng, là ánh sáng duy nhất trong những ngày tháng u ám của nàng.

Hôm nay nàng đặc biệt trang điểm một phen, chính là đến gặp .

Ngay khi nàng đang do dự nên , hoặc cách nào để nhờ truyền lời, một bóng dáng quen thuộc từ trong sòng bạc .

Là Trần Đại Ngưu.

Hắn khỏi cửa, liền thấy Lưu thị đang ló đầu ngó nghiêng ở cửa.

“Sao đến đây?” Trần Đại Ngưu mấy bước tới, mặt mang theo vài phần bất ngờ mừng rỡ.

Lưu thị như , má nóng lên, chút căng thẳng trong lòng cũng tan ít.

Nàng cúi đầu, giọng nhỏ nhẹ, mang theo chút thẹn thùng của nữ nhi: “Thiếp… chỉ là đến thăm .”

Trần Đại Ngưu lời , trong lòng khỏi cũng sung sướng thế nào.

Nhớ năm xưa, khi vẫn còn là một thằng nhóc nghèo trong thôn, Lưu thị là nữ nhi nhà tú tài, mắt cao hơn đỉnh đầu, thèm liếc mắt một cái.

Sau gả cho Thẩm Đại Hà cái tên sách , càng vứt cái tên thô kệch xa tám trăm dặm.

bây giờ thì ? Chẳng vẫn vội vã chạy đến tìm đó .

Khoái cảm cam lòng và sự chinh phục , khiến Trần Đại Ngưu trong lòng dâng lên một trận đắc ý. Hắn nắm c.h.ặ.t t.a.y Lưu thị.

“Đi thôi, chỗ tiện chuyện, dẫn một nơi .” Trần Đại Ngưu kéo nàng, định sâu con hẻm.

Lưu thị trong lòng thẹn mừng, nửa đẩy nửa chiều mà theo .

Cả hai bọn họ đều chú ý tới, ở một góc đối diện con phố, một đôi mắt đang trừng mắt chằm chằm bọn họ.

Trong lòng Thẩm Hương Tú, lúc như bốc hỏa, tức giận đến mức ngũ tạng lục phủ đều đau.

Trong lòng nàng vốn dĩ nghi hoặc, mấy ngày mẫu đến, còn trong nhà còn gì mà nấu, nhị tẩu của nàng tiền nhàn rỗi để ăn vận thế ?

Vừa trong lòng nàng vẫn còn nghĩ, Lưu thị điên ? Trong nhà nghèo rớt mồng tơi, còn đến đ.á.n.h bạc gỡ gạc vốn liếng?

cảnh tượng tiếp theo, trực tiếp khiến nàng ngớ .

Nàng thấy Lưu thị cùng một đàn ông dây dưa, đàn ông đó nàng chút quen mắt, nghĩ kỹ , đây chẳng là Trần Đại Ngưu, kẻ mở sòng bạc trấn đó ? Nghe lành gì, tay còn nuôi một đám côn đồ nữa chứ.

Nhị tẩu quen ?

Nhìn dáng vẻ mật của bọn họ, nắm tay , kề sát như , ánh mắt Trần Đại Ngưu Lưu thị, cứ như ăn tươi nuốt sống nàng.

Còn Lưu thị thì ? Cúi đầu, dáng vẻ thẹn thùng đó, còn chút bộ dạng đàn bà đanh đá ở nhà!

Thẩm Hương Tú kẻ ngốc, nàng dù cũng lấy chồng, sinh con . Chuyện nam nữ giữa đàn ông và đàn bà, nàng rõ mười mươi.

Hai , tuyệt đối trong sạch!

Một luồng tức giận, trong chốc lát trào dâng trong lòng nàng.

Hay cho! Hay cho ngươi, Lưu thị!

Trong nhà sắp c.h.ế.t đói , mẫu vì vài lạng bạc, suýt c.h.ế.t đường .

Ngươi thì , ở bên ngoài ăn vụng, còn tìm một cái thứ thể thống gì như !

Mặt mũi nhà họ Thẩm, đều ngươi mất hết !

Thẩm Hương Tú tức giận đến run rẩy. Nàng xông lên, ngay tại chỗ xé nát gương mặt giả dối của Lưu thị. nàng dám.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tri-dam-than-thich-cuc-pham-ta-dan-nhai-con-lam-giau-o-co-dai-dem-con-phan-gia-an-ngon-uong-da/chuong-150-luu-thi-bi-tham-huong-tu-phat-hien.html.]

Trần Đại Ngưu là loại nào? Đó chính là một tên tâm ngoan thủ lạt.

Một nữ nhân như , xông lên chẳng là tìm c.h.ế.t ? Vạn nhất giận hóa thẹn, đ.á.n.h một trận, thì mới gọi là chịu thiệt lớn.

Không , thể bốc đồng.

Thẩm Hương Tú c.ắ.n chặt môi, cưỡng ép bản bình tĩnh .

Nàng lấy chứng cứ, lấy chứng cứ sắt đá! Đến lúc đó xem nàng còn cãi chày cãi cối!

Nàng lén lút theo hai , bọn họ rẽ một con hẻm nhỏ vắng vẻ.

Trong con hẻm nhỏ yên tĩnh, hai bên là những bức tường viện cao vút, mặt đất lát đá xanh, mọc lấm tấm rêu xanh.

Thẩm Hương Tú khom lưng, cố gắng đặt bước chân thật nhẹ nhàng, đến thở mạnh cũng dám.

Tim nàng “thình thịch” đập, căng thẳng tức giận.

Nàng theo hai đó, rẽ ngang rẽ dọc, cuối cùng dừng ở cửa một cái sân viện trông hết sức bình thường.

Cánh cửa viện sơn đen, chút lốm đốm phai màu, cửa cũng treo bất kỳ bảng hiệu nào.

Trần Đại Ngưu quen đường quen lối, thò tay thắt lưng lấy chìa khóa, mở khóa đồng cửa.

Hắn đẩy cửa , nghiêng , gì đó với Lưu thị.

Thẩm Hương Tú xa, rõ, nhưng nàng rõ mồn một.

Lưu thị thẹn thùng cúi đầu, cất bước .

Trần Đại Ngưu theo nàng , đúng lúc toan khép cửa, bỗng nhiên xoay , một tay ôm chặt eo Lưu thị, cúi đầu hôn tới.

Một tiếng "ầm" vang lên trong đầu, Thẩm Hương Tú cảm thấy huyết khí trong não đột ngột dồn hết lên đỉnh đầu.

Nàng thấy! Nàng thấy tất cả!

Dưới ánh sáng ban ngày, bọn họ… bọn họ dám ôm ấp, hôn hít như !

Vô sỉ! Thật quá đỗi vô sỉ!

Thẩm Hương Tú tức giận đến mức hoa mắt chóng mặt, suýt chút nữa thì ngã quỵ xuống đất.

Cánh cổng sân sơn đen "kẽo kẹt" một tiếng khép , che khuất sự dơ bẩn bên trong.

Thẩm Hương Tú giờ đây tràn ngập trong đầu cảnh tượng .

Lưu thị tiện nhân , nàng dám! Nàng còn là Thẩm gia ! Chồng nàng Thẩm Đại Hà còn đang ở nhà đó, mà nàng dám ở bên ngoài cùng nam nhân khác càn như thế!

Nàng nhớ mấy hôm , lúc nương đến tìm , dáng vẻ gầy gò tiều tụy, đến sụt sùi nước mắt nước mũi.

Nương trong nhà hết gạo , sắp sống nổi nữa.

Thế nhưng Lưu thị thì ? Nàng cầm tiền trong nhà, ở bên ngoài ăn diện lộng lẫy, tìm kiếm nam nhân!

Nàng còn nhớ đến trượng phu của , Hà Đại Quý.

Hà Đại Quý xem trọng thể diện nhất, cũng ghét nhất những chuyện vớ vẩn của nhà vợ. Hắn ba bảy lượt cảnh cáo nàng, ít qua với đám nhà vợ, kẻo vướng thị phi, ảnh hưởng đến việc ăn của gia đình .

Nếu để Hà Đại Quý , sẽ càng coi thường nhà vợ hơn!

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Lưu thị cái đồ chổi , nàng cần thể diện thì thôi, đừng liên lụy đến !

Nhất định chuyện cho nương, cho nhị ca! Để bọn họ xem cho rõ, rốt cuộc thì bọn họ cưới về một kẻ như thế nào!

Trong mắt Thẩm Hương Tú lóe lên ánh oán độc.

Nàng khiến Lưu thị bại danh liệt! Khiến nàng Thẩm gia đuổi khỏi nhà! Khiến nàng cả đời ngóc đầu lên nổi!

Nàng còn ẩn nấp nữa, xoay chạy vội khỏi hẻm. Giờ nàng thể đợi thêm một khắc nào nữa, nàng lập tức trở về Thanh Thạch thôn!

Nàng chạy đường cái, cũng chẳng màng tiết kiệm tiền, trực tiếp chặn một cỗ xe bò đang về phía thôn, móc đồng tiền đồng đưa cho phu xe.

"Sư phụ, đến Thanh Thạch thôn, mau lên! Ta việc gấp!"

Cỗ xe bò chầm chậm lắc lư, thế nhưng Thẩm Hương Tú cảm thấy quá chậm, chậm đến mức khiến nàng lòng nóng như lửa đốt.

 

Loading...