Trị Đám Thân Thích Cực Phẩm - Ta Dẫn nhãi Con Làm Giàu Ở Cổ Đại (Đem Con Phân Gia, Ăn Ngon Uống Đã) - Chương 117

Cập nhật lúc: 2025-11-13 08:12:40
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40YjPpaMpW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Đại Hà mặt lúc đỏ lúc trắng, cuối cùng biến thành màu gan heo.

Hắn phản bác, lớn tiếng với những dân làng ngu dốt rằng, nhất định sẽ thi đậu! Hắn mạnh hơn thằng nhóc ranh Thẩm Minh An gấp trăm !

há miệng, thể thốt một lời nào.

“Nương! Đừng so đo với đám chân đất ! Chúng nó hiểu cái gì!” Thẩm Đại Hà thể nán thêm nữa, vồ lấy cánh tay Thẩm lão thái vẫn đang đối c.h.ử.i với , gần như là kéo lê bà về phía .

“Chúng lên trấn! Đợi khi tin vui báo đỗ mang về, xem chúng nó còn gì nữa!”

Thẩm lão thái kéo đến loạng choạng, cũng chẳng buồn mắng c.h.ử.i nữa.

đầu lườm nguýt đám dân làng một cái thật dữ tợn, miệng vẫn ngừng lẩm bẩm c.h.ử.i rủa: “Đợi đấy! Chúng mày cứ đợi đấy cho ! Sẽ lúc chúng mày hối hận!”

Sau lưng, tiếng ồ của dân làng càng lớn hơn, hề né tránh mà truyền xa.

“Còn đợi đấy , thấy là các ngươi đợi mà thì đúng hơn!”

“Cái đức hạnh của , mà cũng thi đậu tú tài ư? Trừ phi mặt trời mọc đằng Tây!”

Thẩm Đại Hà cúi đầu, bước chân càng lúc càng nhanh, bỏ tất cả những âm thanh đó phía .

Trong lòng chỉ một ý nghĩ: Nhanh chóng đến trấn, nhanh chóng kết quả.

Từ thôn Thanh Thạch đến trấn Thanh Hà, bộ mất hơn một canh giờ.

Ngày thường dân làng đều xe bò nhà trưởng thôn lên trấn, nhưng bây giờ xe bò nhà trưởng thôn dùng để chở hàng cũng kịp, đương nhiên thể chở dân làng nữa.

Mẹ con Thẩm Đại Hà cũng chỉ đành bộ lên trấn.

Đến khi cuối cùng họ cũng đến trấn Thanh Hà, thì trời giữa trưa.

Hai nán phố lâu, thẳng về phía nha môn trấn.

Nha môn trấn xây dựng ở trung tâm nhất của trấn, hai con sư tử đá uy vũ xổm cổng, cửa lớn màu đỏ son đóng chặt, hai nha dịch đeo yêu đao gác ở cửa.

Cái khí trang nghiêm túc mục , khiến những bách tính bình thường cũng thấy trong lòng phát sợ.

Thẩm lão thái đến cửa, bắp chân run rẩy.

Bà kéo tay áo Thẩm Đại Hà, khẽ : “Con ơi, là… vẫn là con hỏi ? Ta… sợ.”

Thẩm Đại Hà trong lòng cũng căng thẳng, hít một thật sâu, sửa sang chiếc áo dài nhăn nhúm của , cứng đầu tới.

“Đứng ! Làm gì đó?” Một nha dịch thấy họ tới, lập tức đặt yêu đao chắn ngang , quát lớn.

Nha dịch mặt đầy thịt ngang, ánh mắt hung dữ, dễ chuyện.

Thẩm Đại Hà giật nảy , vội vàng chắp tay vái chào, mặt gượng một nụ khó coi: “Vị quan gia , học sinh… học sinh đến để hỏi thăm một chuyện.”

“Hỏi thăm chuyện?” Nha dịch liếc từ xuống , ánh mắt đầy khinh miệt, “Hỏi thăm chuyện gì? Nha môn là nơi các ngươi hỏi thăm gì thì hỏi ?”

Thẩm Đại Hà xong, dường như hiểu điều gì.

Hắn vội vàng mò mẫm trong lòng một hồi lâu, cuối cùng chỉ móc vài đồng tiền đồng, thậm chí đủ để gom thành một miếng bạc vụn.

Lần thi của , tiêu hết sạch tiền trong nhà, thậm chí còn bán cả ruộng đất mới miễn cưỡng đủ, tiền trọ tiền ăn tiêu hết sạch, bây giờ thật sự còn tiền nữa.

Mặt bỗng chốc đỏ bừng.

Nha dịch thấy vẻ mặt cùng quẫn của , vẻ sốt ruột mặt càng rõ hơn.

Thẩm lão thái phía , sốt ruột thôi.

Bà c.ắ.n răng, cũng chẳng màng đến sợ hãi nữa, mấy bước vọt lên, tủm tỉm với nha dịch : “Quan gia, quan gia ngài phúc . Chúng đến từ thôn Thanh Thạch, chỉ hỏi… bảng điểm thi tú tài mấy ngày , ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tri-dam-than-thich-cuc-pham-ta-dan-nhai-con-lam-giau-o-co-dai-dem-con-phan-gia-an-ngon-uong-da/chuong-117.html.]

, căng thẳng xoa hai tay .

Một nha dịch khác nãy giờ vẫn im lặng, thấy bốn chữ “thi tú tài”, ngẩng mí mắt lên họ một cái, lười biếng : “Ồ, thông báo kết quả tú tài ?”

Thẩm lão thái và Thẩm Đại Hà thấy tia hy vọng, mắt lập tức sáng bừng, gật đầu lia lịa như gà mổ thóc: “! ! Chính là thông báo kết quả tú tài!”

Thẩm lão thái càng sốt ruột hỏi: “Quan gia, kết quả thế nào ? Thẩm Đại Hà ở thôn chúng , thi đậu ?”

Nha dịch Thẩm lão thái hỏi, nhếch mép.

Hắn thậm chí chẳng thèm thẳng hai con họ, chỉ dùng ngón tay ngoáy ngoáy lỗ tai, thong thả : “Kết quả tú tài , hai ngày . Ai thi đậu, quan phủ sớm phái cưỡi ngựa cấp tốc, gõ chiêng trống đến làng báo tin vui .”

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Hắn đến đây, cố ý ngừng một chút, đôi mắt quét qua quét Thẩm Đại Hà và Thẩm lão thái, ý tứ trong mắt cần cũng hiểu.

Tim Thẩm lão thái bỗng chốc chùng xuống.

Sắc mặt Thẩm Đại Hà cũng “xoẹt” một cái trở nên trắng bệch.

“Vậy… ý quan gia là…” Giọng Thẩm lão thái bắt đầu run rẩy, bà dám tin những gì .

Nha dịch mất kiên nhẫn vẫy tay, như thể đang xua đuổi ruồi: “Ý là, đến làng các ngươi báo tin vui, tức là đậu! Câu đơn giản như mà cũng hiểu ? Nhanh nhanh , đừng ở đây cản đường!”

Không đậu!

Hai chữ , như hai tiếng sét giữa trời quang, giáng thẳng lên thiên linh cái của Thẩm lão thái.

ngây , trong đầu ong ong vang lên, trống rỗng một mảng.

Sao thể? Sao đậu chứ?

Đại Hà của bà, đứa Nhi tử bà tự hào nhất, bộ hy vọng của bà, đậu chứ?

“Không! Không thể nào!” Thẩm lão thái bỗng chốc hồn, bà như phát điên, xông đến mặt nha dịch , vồ lấy cánh tay .

“Quan gia, ngài nhầm lẫn gì ? Ngài nghĩ kỹ xem! Nhi tử tên Thẩm Đại Hà, Thẩm Đại Hà ở thôn Thanh Thạch! Hắn sách chăm chỉ, bản còn thi , thể đậu chứ?”

Nha dịch hành động bất ngờ của bà giật , lập tức nổi trận lôi đình.

“Buông tay! Ngươi cái đồ điên, gì đó!” Hắn dùng sức vung một cái, hất Thẩm lão thái loạng choạng, suýt ngã xuống đất.

“Ngươi dám ở nha môn lôi kéo quan sai? Ta thấy ngươi chán sống !” Một nha dịch khác cũng “choang” một tiếng rút nửa thanh yêu đao , lưỡi d.a.o lóe lên hàn quang ánh mặt trời.

Thẩm Đại Hà trận thế cho chân mềm nhũn, vội vàng tiến lên đỡ Thẩm lão thái, lắp bắp với nha dịch : “Quan gia bớt giận, quan gia bớt giận, nương … nương chỉ là nhất thời sốt ruột, ác ý .”

“Sốt ruột?” Nha dịch rút đao lạnh một tiếng, “Ta thấy là gây sự thì ! Ta cho các ngươi , đậu chính là đậu! Thiên vương lão tử đến đây, cũng đậu! Còn dám ở đây ngang ngược gây sự, tin sẽ bắt các ngươi đại lao?”

Thẩm lão thái lúc chẳng còn lọt tai lời nào nữa.

Tất cả hy vọng, tất cả ảo tưởng của bà, giờ khắc , đều đ.á.n.h tan thành mây khói.

thể chấp nhận kết quả .

phịch xuống đất, cũng chẳng màng đến thể diện , đập đùi bắt đầu gào t.h.ả.m thiết.

“Các ngươi bậy! Trời ơi đất hỡi! Nhi tử thể đậu! Các ngươi , đưa bạc cho các ngươi, nên các ngươi mới bậy !”

Tiếng của bà the thé chói tai, khiến những đường đều dừng bước, vây quanh xem náo nhiệt.

Trong chốc lát, cổng nha môn trang nghiêm túc mục, biến thành một cái chợ rau.

Mặt hai nha dịch đều đen .

Dưới mí mắt họ, dám vu khống , còn càn như , nếu để huyện thái gia , cả hai bọn họ đều xong .

“Khóc cái gì mà ! Câm miệng cho lão tử!” Nha dịch chỉ mũi Thẩm lão thái mắng, “Còn gào nữa, sẽ bắt ngươi như bắt kẻ điên đấy!”

 

Loading...